Mùa Thường Niên

Năm II

Thứ Tư Tuần  XXXII

Thánh Giôsaphát, giám mục, tử đạo

Bài Ðọc I: (Năm II) Tt 3, 1-7

"Xưa chúng ta cũng lầm lạc, nhưng chiếu theo lòng từ bi Chúa, chúng ta đã được cứu thoát".

Bài trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi cho Titô.

Con thân mến, con hãy nhắc bảo mọi người phải tùng phục thủ lãnh và những người quyền chức, biết vâng lời, sẵn sàng làm mọi việc thiện, đừng thoá mạ ai, và đừng gây gỗ, nhưng ở khoan dung, tỏ lòng rất mực hiền từ với mọi người. Vì chưng, xưa kia chúng ta cũng ngu muội, bất phục, lầm lạc, nô lệ cho tham vọng và nhiều khoái lạc khác, sống trong gian ác và ghen tương, khả ố và đố kỵ lẫn nhau. Nhưng khi Ðấng Cứu Thế, Chúa chúng ta, đã tỏ lòng từ tâm và nhân ái của Người, thì không phải do những việc công chính chúng ta thực hiện, nhưng do lòng từ bi của Người, mà Người đã cứu độ chúng ta bằng phép rửa tái sinh và sự canh tân của Thánh Thần, Ðấng mà Người đã đổ xuống tràn đầy trên chúng ta, qua Ðức Giêsu Kitô, Ðấng Cứu Ðộ chúng ta, để một khi được công chính hoá bởi ân sủng của Ngài, trong hy vọng, chúng ta được thừa kế sự sống đời đời, trong Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 22, 1-3a. 3b-4. 5. 6

Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi (c. 1).

Xướng: 1) Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi; trên đồng cỏ xanh rì, Người thả tôi nằm nghỉ. Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn tôi; tâm hồn tôi, Người lo bồi dưỡng. - Ðáp.

2) Người dẫn tôi qua con đường đoan chính, sở dĩ vì uy danh Người. (Lạy Chúa,) dù bước đi trong thung lũng tối, con không lo mắc nạn, vì Chúa ở cùng con. Cây roi và cái gậy của Ngài, đó là điều an ủi lòng con. - Ðáp.

3) Chúa dọn ra cho con mâm cỗ ngay trước mặt những kẻ đối phương: đầu con thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu con đầy tràn chan chứa. - Ðáp.

4) Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo tôi, hết mọi ngày trong đời sống; và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư cho tới thời gian rất ư lâu dài. - Ðáp.

 

Alleluia: 1 Tx 2, 13

Alleluia, alleluia! - Anh em hãy đón nhận lời Chúa, không phải như lời của loài người, mà là như lời của Thiên Chúa và đích thực là thế. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Lc 17, 11-19

"Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, Người đi qua biên giới Samaria và Galilêa. Khi Người vào một làng kia thì gặp mười người phong cùi đang đứng ở đàng xa, họ cất tiếng thưa rằng: "Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi". Thấy họ, Người bảo họ rằng: "Các ngươi hãy đi trình diện với các tư tế". Trong lúc họ đi đường, họ được lành sạch. Một người trong bọn họ thấy mình được lành sạch, liền quay trở lại, lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người: Mà người ấy lại là người xứ Samaria. Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: "Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại này". Rồi Người bảo kẻ ấy rằng: "Ngươi hãy đứng dậy mà về: vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi".

Ðó là lời Chúa.

 

Suy Niệm:

Ðức Giêsu chữa cho mười người phong hủi được lành sạch, nhưng sau khi được lành, thì chỉ có một người trở lại tạ ơn và tôn vinh Thiên Chúa, còn chín người kia thì không.

Chúng ta có bao giờ nhận ra ơn lành Chúa ban và biết cám ơn Ngài không?

 

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa, hình ảnh người phong cùi ngoại giáo sau khi được chữa lành đã quay trở lại tôn vinh Thiên Chúa, làm cho chúng con phải suy nghĩ. Chúng con được lãnh nhận biết bao ơn lành của Chúa: được làm con Chúa, được Chúa cứu chuộc, được chăm sóc dưỡng nuôi. Trong khi có biết bao anh chị em chưa được biết Chúa... Vậy mà chúng con đã vô ơn khi chúng con đã coi thường, bỏ phí những ân huệ ấy. Xin Chúa thay đổi con người chúng con, giúp chúng con tin tưởng vào Chúa. Ðể trong mọi hoàn cảnh chúng con biết nhận ra tình yêu của Chúa và nói lên lời cảm tạ tri ân. Amen.

Thánh Giôsaphát, giám mục, tử đạo

Thời gian cho chúng ta chuẩn bị tâm hồn

Đọc xong sấm ngôn trong sách Isaia, tôi bị đặt trước một câu hỏi, mà hiện còn mang nặng trong lòng: Tại sao Thiên Chúa chờ cho đến thời sau hết mới lau sạch nước mắt trên mọi gương mặt? Đây là một cử chỉ quá đơn giản, quá cao đẹp, đầy sức thuyết phục, đến nỗi một mình nó cũng có thể cảm hóa lòng người, ngay cả những người vô tín ngưỡng; nhưng tại sao phải đợi lâu đến thế để thực hiện? Trên trái đất, có bao nhiêu là nước mắt chưa hề được ai lau khô và chắc sẽ không có ai lau khô: vậy tại sao phải đợi?

Nếu Thiên Chúa chờ cho đến ngày tận thế để lau nước mắt, Người không chờ cho đến cuối mới an ủi những ai đang khóc. Thậm chí Người không chậm trễ làm điều này đâu. Từ muôn thuở, và hiện giờ hãy còn, Thiên Chúa có lòng cảm thương và từ bi đến độ Người thân hành an ủi, chủ yếu bằng những lời ủi an khiến lòng người cảm kích, bởi vì đó là những lời nói "vào lòng", "hàn vào tâm hồn".

Thiên Chúa không chờ đến cuối mới an ủi; tuy nhiên, Người chờ đến cuối mới làm cử chỉ đơn sơ này là lau sạch nước mắt trên các gương mặt. Vậy thì tại sao? Đây là lời giải đáp tôi mang trong lòng: Thiên Chúa có chờ đợi, ấy là để cho chúng ta có thời gian chuẩn bị tâm hồn đi vào chiều sâu... Cử chỉ ấy tự thân nặng trĩu một mầu nhiệm vô cùng tận...

Daniel Bourguet La tendresse de Dieu (Ed. Olivétan)

 

  Trang Nhà            Suy niệm hằng ngày