Mùa Thường Niên

Năm II

Thứ Ba Tuần  XXXI

Thánh Carôlô Borrômêô, giám mục

Bài Ðọc I: (Năm II) Pl 2, 5-11

"Người đã tự hạ mình, vì thế Thiên Chúa đã tôn vinh Người".

Bài trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Philipphê.

Anh em thân mến, anh em hãy cảm nghĩ trong anh em điều đã có trong Ðức Giêsu Kitô: Người tuy là thân phận Thiên Chúa, đã không nghĩ phải giành cho được ngang hàng với Thiên Chúa; trái lại, Người huỷ bỏ chính mình mà nhận lấy thân phận tôi đòi, đã trở nên giống như loài người với cách thức bề ngoài như một người phàm.

Người đã tự hạ mình mà vâng lời cho đến chết, và chết trên thập giá. Vì thế, Thiên Chúa đã tôn vinh Người, và ban cho Người một danh hiệu vượt trên mọi danh hiệu, để khi nghe tên Giêsu, mọi loài trên trời dưới đất và trong địa ngục phải quỳ gối xuống, và mọi miệng lưỡi phải tuyên xưng Ðức Giêsu Kitô là Chúa để Thiên Chúa Cha được vinh quang.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 21, 26b-27. 28-30a. 31-32

Ðáp: Lạy Chúa, bởi Chúa mà lời con ca ngợi vang lên trong Ðại hội (c. 26a).

Xướng: 1) Bởi Chúa mà lời con ca ngợi vang lên trong Ðại hội. Con sẽ làm trọn những lời khấn hứa của con, trước mặt những người tôn sợ Chúa. Bạn cơ bần sẽ ăn và được no nê, những kẻ tìm kiếm Chúa sẽ ca khen Chúa: "Tâm hồn các bạn hãy vui sống tới muôn đời". - Ðáp.

2) Thiên hạ sẽ ghi lòng và trở về với Chúa, khắp cùng bờ cõi địa cầu; và toàn thể bá tánh chư dân sẽ phủ phục trước thiên nhan Chúa. Bao người ngủ trong lòng đất sẽ tôn thờ duy một Chúa. - Ðáp.

3) Miêu duệ con sẽ phục vụ Ngài, sẽ tường thuật về Chúa cho thế hệ tương lai, và chúng kể cho dân hậu sinh biết đức công minh Chúa, rằng: "Ðiều đó Chúa đã làm". - Ðáp.

 

Alleluia: Tv 147, 12a và 15a

Alleluia, alleluia! - Giêrusalem, hãy ngợi khen Chúa, Ðấng đã sai lời Người xuống cõi trần ai. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Lc 14, 15-24

"Anh hãy ra ngoài đường ngoài ngõ, và cố ép người ta vào cho đầy nhà tôi".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, một người đồng bàn thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Phúc cho kẻ sẽ được ăn tiệc trong nước Thiên Chúa". Người phán cùng kẻ ấy rằng: "Có một người kia dọn tiệc linh đình, và đã mời nhiều thực khách. Tới giờ dự tiệc, ông sai đầy tớ đi báo cho những kẻ được mời để họ đến, vì mọi sự đã dọn sẵn sàng rồi. Nhưng mọi người đồng thanh xin kiếu. Người thứ nhất nói với ông rằng: "Tôi mới tậu một thửa ruộng, tôi cần phải đi xem đất, nên xin ông cho tôi kiếu". Người thứ hai nói: "Tôi mới mua năm đôi bò, và tôi phải đi thử chúng, nên xin ông cho tôi kiếu". Người khác lại rằng: "Tôi mới cưới vợ, bởi đó tôi không thể đến được".

"Người đầy tớ trở về thuật lại những điều đó cho chủ mình. Bấy giờ chủ nhà liền nổi giận, bảo người đầy tớ rằng: "Anh hãy cấp tốc đi ra các công trường và các ngõ hẻm thành phố mà dẫn về đây những người hành khất, tàn tật, đui mù và què quặt". Người đầy tớ trở về trình rằng: "Thưa ông, lệnh ông ban đã được thi hành, thế mà hãy còn dư chỗ". Ông chủ lại bảo người đầy tớ rằng: "Anh hãy ra ngoài đường ngoài ngõ và cố ép người ta vào cho đầy nhà tôi. Vì tôi bảo cho các người biết: không một ai trong những kẻ đã được mời, sẽ được nếm bữa tiệc của tôi".

Ðó là lời Chúa.

 

Suy Niệm:

Bài Tin Mừng hôm nay, Ðức Giêsu muốn nói đến lòng thương xót của Chúa Cha đối với mọi người, đặc biệt là những người Do Thái. Nhưng họ đã không đón nhận và đánh mất đi tình thương ấy. Vì thế ân lộc bị cất đi khỏi họ.

Ðối với người Kitô hữu hôm nay, chúng ta cũng được diễm phúc làm con cái Chúa, nếu chúng ta không biết quý trọng ân huệ cao cả này, chúng ta cũng sẽ bị loại ra ngoài bàn tiệc đời đời của Ngài.

 

Cầu Nguyện:

Lạy Cha, xin cho chúng con nhận ra những ân huệ mà Cha ban tặng cho chúng con. Xin cho chúng con trân trọng đón nhận và làm phát triển phúc lành của Cha. Ðồng thời chúng con biết mở rộng bàn tay chia sẻ với anh em, hầu tất cả chúng con đều được vào dự tiệc với Cha. Chúng con cầu xin, nhờ Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen.

Thánh Carôlô Borrômêô, giám mục

Cái được hay mất đối với người Kitô hữu rất hệ trọng: ở trong thế gian mà làm chứng nhân sống động của đời sống vĩnh hằng. Chúng ta thiếu sót trong bổn phận là chúng ta thiếu sót trong ơn gọi của mình, tức là thiếu sót đối với thời đại chúng ta: vĩnh hằng được lồng vào trong thời gian là điều tránh cho chúng ta khỏi lấy vĩnh hằng làm cớ chạy trốn.

J.-L. Archambault

Đừng ngủ mê!

Chúng tôi nghĩ có hai điều buộc anh chị em phải có: trước hết, ý thức là mình ngủ; kế đó, là đã tới giờ mình phải thức dậy.

Thánh Phaolô, trong 1 Tx 5,1-6.9-11, không cấm giấc ngủ của thể xác, mà luật tự nhiên cho phép để chúng ta lấy lại sức; ở đây, ngài nói về giấc ngủ của linh hồn là thứ tai hại, và linh hồn phải chống lại nó. Sự thật, người có tội là người ngủ ngon và ngủ mê.

Vậy các con yêu dấu, hãy can đảm lên! Nếu cho tới nay, trong các con, đã có những người ngủ mê, thì họ hãy mở mắt ra mà chống lại cái lừ đừ của họ.

Thời điểm đã tới rồi. Đêm dài sắp hết và mặt trời ló rạng. Không lẽ các con nối ban ngày tiếp với ban đêm như những con chuột sóc, chuột chũi? Đây là ngày thuận tiện. Dậy đi, dậy mau và tỉnh thức trong thời gian hãy còn sống, hầu được nghỉ an muôn đời.

Thánh Carôlô Bôrrômêô

 

  Trang Nhà            Suy niệm hằng ngày