Mùa Thường Niên

Năm II

Thứ Hai Tuần XVII

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 13, 1-11

"Dân này sẽ như chiếc đai lưng không còn có thể xài được nữa".

Trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Ðây Chúa phán cùng tôi rằng: "Ngươi hãy đi mua sắm một dây đai lưng, rồi thắt vào lưng, và ngươi đừng nhúng vào nước". Và tôi đi mua dây đai theo lệnh Chúa, rồi tôi thắt vào lưng.

Lời Chúa phán cùng tôi lần thứ hai rằng: "Ngươi hãy cởi dây đai ngươi đã mua sắm và đang thắt ngang lưng, rồi chỗi dậy đi đến Êuphratê, giấu nó trong hốc đá". Và tôi ra đi giấu nó trong hốc đá như lời Chúa truyền dạy.

Sau nhiều ngày, Chúa lại phán cùng tôi rằng: "Ngươi hãy chỗi dậy, đi đến Êuphratê mà lấy dây đai lưng Ta đã truyền ngươi đem giấu ở đó". Tôi ra đi đến Êuphratê, và lấy dây đai lưng ngay chỗ tôi đã giấu. Nhưng kìa, dây đai lưng đã mục nát cả, không còn xài được nữa.

Và có lời Chúa phán cùng tôi rằng: "Ðây Chúa phán: Ta sẽ khiến cho lòng kiêu căng của Giuđa và lòng kiêu căng tột độ của Giêrusalem ra mục nát như vậy. Dân xấu xa này không còn muốn nghe lời Ta, cứ chạy theo lòng gian tà của nó, và chạy theo các thần ngoại lai để phụng sự và thờ lạy các thần đó, nên chúng sẽ như chiếc đai lưng này không còn xài được nữa". Và Chúa phán tiếp: "Như đai lưng bám sát vào lưng người ta thế nào, Ta cũng đã làm cho nhà Israel và nhà Giuđa bám Ta như vậy, để chúng trở thành dân Ta, cao rao thánh danh, vinh dự và vinh quang của Ta, nhưng chúng đã không chịu nghe".

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Ðnl 32, 18-19. 20. 21

Ðáp: Ngươi đã bỏ Chúa, Ðấng đã sinh ra ngươi (c. 18a).

Xướng: 1) Ngươi đã bỏ Chúa, Ðấng đã sinh ra ngươi; đã quên Chúa, Ðấng đã tạo thành ngươi. Chúa đã thấy, và Người đã nổi cơn thịnh nộ: vì con trai con gái Người đã trêu chọc Người. - Ðáp.

2) Chúa phán: Ta sẽ che giấu mặt Ta khỏi chúng, và nhìn xem tương lai chúng sẽ ra sao: vì là dòng giống ngỗ nghịch và là con bất hiếu. - Ðáp.

3) Chúng đã trêu chọc Ta bằng thứ chẳng phải là Chúa, đã lấy sự dối trá mà chọc giận Ta: Ta sẽ trêu chúng bằng thứ không phải là dân tộc, và sẽ dùng dân tộc dại dột làm cho chúng tức giận. - Ðáp.

 Alleluia: Ga 17, 17b và a

Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, lời của Chúa là chân lý, xin hãy thánh hoá chúng con trong sự thật. - Alleluia.

Phúc Âm: Mt 13, 31-35

"Hạt cải trở thành cây đến nỗi chim trời đến nương náu nơi ngành nó".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: "Nước trời giống như hạt cải người kia gieo trong ruộng mình. Hạt ấy bé nhỏ hơn mọi thứ hạt giống, nhưng khi mọc lên, thì lớn hơn mọi thứ rau cỏ, rồi thành cây, đến nỗi chim trời đến nương náu nơi ngành nó".

Người lại nói với họ một dụ ngôn khác nữa mà rằng: "Nước trời giống như nắm men người đàn bà kia lấy đem trộn vào ba đấu bột, cho đến khi bột dậy men".

Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà phán những điều ấy với dân chúng. Người không phán điều gì với họ mà không dùng dụ ngôn, để ứng nghiệm lời tiên tri đã chép rằng: "Ta sẽ mở miệng nói lời dụ ngôn: Ta sẽ tỏ ra những điều bí nhiệm từ lúc dựng nên thế gian".

Ðó là lời Chúa.

Suy Niệm:

Sự phát triển của Nước Thiên Chúa được ví như một hạt cải: tuy hạt nhỏ bé nhưng được nảy mầm và lớn lên phi thường. Cũng vậy, như nắm men vùi vào ba đấu bột, nắm men có sức mạnh làm dậy tất cả đấu bột. Hạt cải và nắm men nhỏ bé, nhưng đưa đến kết quả ngoài sức tưởng tượng. Nước Thiên Chúa cũng có sức mạnh để phát triển, làm sung mãn và biến đổi được tất cả như vậy.

Cầu Nguyện:

Giáo Hội, từ một nhúm nhân là Mười Hai vị Tông Ðồ làm nền tảng, ngày nay đã lan rộng ra khắp năm châu bốn bể. Giáo Hội đã dâng lên Thiên Chúa bao vị thánh, bao mẫu gương thiện hảo đang làm biến đổi thế giới.

Xin Chúa giúp mỗi người chúng con ý thức từng lời nói, hành động nhỏ bé của chúng con, để như men, như hạt cải được lớn lên cho Nước Trời mau lan rộng trong tâm hồn mọi người. Amen.

Đáp lời một ai đó đang kêu gọi

Thần Khí ban cho tôi được khám phá rằng Thiên Chúa đã yêu tôi trước. Người cho tôi khám phá Thiên Chúa ở trước mặt chúng ta, kêu gọi và yêu thưong chúng ta như thế nào. Người dựng nên chúng ta như thế đó. Bấy giờ tôi hiểu ra rằng cuộc sống của tôi sắp phải là một cách đáp lại tình thương ấy, ly cả con người tôi làm một sự đáp đền, yêu thương những gì Thiên Chúa yêu thương, như Người yêu thương. Và chính sự đáp đền này là sức bật cho tôi lao về phía trước, vươn mình đến Đấng lên tiếng gọi. Nếu cuộc sống không phải là li đáp cho một ai đó đang kêu gọi, thì nó khựng lại hay quay về với quá khứ mà không bao giờ ra khỏi đó, ra khỏi chính nó, không bao gi chấp nhận đánh liều tiến về tương lai. Cuộc sống của tôi đáp lại một lời kêu gọi, yêu thương những gì Thiên Chúa yêu thương, như Thiên Chúa yêu thương... Sống là thế đó! Không phải tuân theo một điều luật bên ngoài... Lòng trung thành trong đời tôi được lường bi sức bật khiến tôi phải đáp li. Nhưng nếu tôi không nhận ra tiếng gọi, thì cuộc đời hoá ra vô nghĩa và khó sống. Tôi sẽ bị buộc dính vào chính mình. Mà tôi thì không thể tự mình thoát khỏi chính mình được. Vào lúc này hay một lúc khác, nếu chúng ta lưu ý, Thiên Chúa ban cho chúng ta được khám phá rằng chính Người là động cơ, là cội nguồn và là sự sống. Đời sống chúng ta là một lời thưa, đáp lời một vị ở trưóc mặt chúng ta và kêu gọi chúng ta, gợi hứng cho chúng ta, kéo chúng ta ra khỏi chính mình, thường là ngược lại với ý muốn chúng ta.

Đức Cha Pierre Claverie, o.p.

  Trang Nhà            Suy niệm hằng ngày