Mùa Thường Niên

Năm II

Thứ Bảy Tuần XV

Đức Mẹ núi Carmêlô

Bài Ðọc I: (Năm II) Mk 2, 1-5

"Chúng tham lam ruộng đất và chiếm lấy nhà cửa".

Trích sách Tiên tri Mikha.

Khốn cho những kẻ suy tính điều gian ác, và mưu đồ việc xấu xa trong phòng mình. Sáng ngày, chúng thực hiện điều đó, vì tay chúng chống lại Thiên Chúa. Chúng tham lam và dùng võ lực chiếm lấy ruộng đất, nhà cửa kẻ khác. Chúng ức hiếp người ta, phá phách nhà họ, chủ nhà và sản nghiệp của họ. Vì thế, Chúa phán thế này:

Ðây Ta toan giáng hoạ trên dòng giống này mà các ngươi không thoát được, các ngươi không ngước đầu lên mà đi được nữa, vì đây là thời kỳ tai hoạ. Trong ngày đó, người ta ngâm bài trào phúng chế diễu các ngươi và sẽ hát bài ca thán mà rằng: "Chúng ta đã bị bóc lột hết rồi, sản nghiệp dân ta bị đổi chủ, làm sao Chúa tước đoạt của cải chúng ta, và phân chia đất đai chúng ta cho những kẻ bóc lột chúng ta".

Vì thế, trong cộng đoàn Thiên Chúa, không còn ai giăng dây chia đất cho ngươi.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 10, 1-2. 3-4. 7-8. 14

Ðáp: Lạy Chúa, xin đừng quên những kẻ cơ bần (c. 12b).

Xướng: 1) Lạy Chúa, tại sao Ngài xa cách, tại sao Ngài ẩn mặt trong lúc gian truân, đang khi đứa ác kiêu căng, người nghèo bị hại, bị trúng mưu gian nó đã bày ra? - Ðáp.

2) Bởi đứa tội nhân đang hãnh diện vì lòng tham; tên kẻ cắp đang lộng ngôn, khinh nhờn Chúa. Ðứa ác nhân ngạo nghễ thốt lời: "Ngài không báo ứng, không có Chúa Trời!" Ðó là tất cả điều nó suy tư. - Ðáp.

3) Miệng nó đầy lời chửi rủa, gian ngoan và xảo kế, dưới lưỡi nó chứa sự tân toan và sách nhiễu. Nó ngồi núp gần những nơi thôn xóm, trong chỗ khuất tịch nó giết người hiền lương, mắt nó rình xem kẻ cơ bần. - Ðáp.

4) Nhưng Ngài thấy, Ngài nhìn nỗi tân toan sầu khổ, để rồi Ngài đỡ lấy trong tay. Kẻ cơ bần đem thân phó thác cho Ngài, Ngài là Ðấng phù trợ kẻ mồ côi. - Ðáp.

 Alleluia: Tv 144, 13cd

Alleluia, alleluia! - Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa làm. - Alleluia.

Phúc Âm: Mt 12, 14-21

"Người cấm họ đừng cho ai biết Người, để ứng nghiệm lời đã phán".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, các người biệt phái đi ra ngoài, bàn mưu kế chống lại Chúa Giêsu để hãm hại Người. Biết thế, Chúa Giêsu rời bỏ nơi ấy. Có nhiều kẻ đi theo Người, và ai có bệnh, đều được Người chữa lành. Người cấm họ đừng cho ai biết Người, để ứng nghiệm lời tiên tri Isaia đã chép rằng:

"Này là tôi tớ Ta đã chọn, là người Ta rất yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng. Ta sẽ cho Thần trí ngự trên Người. Người sẽ rao giảng sự công chính cho dân ngoại. Người không cãi cọ hay dức lác, và không ai nghe tiếng Người ngoài đường phố. Người không bẻ gãy cây sậy đã giập, không dập tắt tim đèn còn khói, cho đến lúc Người khiến sự công minh được toàn thắng. Dân ngoại sẽ hy vọng vào danh Người".

Ðó là lời Chúa.

Suy Niệm:

Isaia tuyên sấm về Người Tôi Tớ của Thiên Chúa. Người Tôi Tớ được Chúa yêu thương. Thiên Chúa ban Thần Khí xuống trên Ngài để Ngài đem Tin Mừng cứu độ đến cho toàn dân. Người Tôi Tớ này hiền lành khiêm tốn, âm thầm và đầy tình xót thương. Người Tôi Tớ của Thiên Chúa đó chính là hình ảnh tiên báo về Ðức Giêsu. Con Thiên Chúa, Ngài đã bị sát tế vì phần rỗi con người. Ngài không muốn bị mất bất cứ ai. Chính vì thế, Con Thiên Chúa đã sống một đời sống như con người để dạy dỗ, giúp đỡ và dùng chính Máu Mình để làm chứng cho một tình yêu.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, chúng con tạ ơn Chúa. Chúa đã yêu thương nhân loại chúng con đến độ Chúa như bị xóa nhòa, bị che lấp đi, bị thu nhỏ lại để cho chúng con được lớn lên trong tình yêu tha nhân. Và đấy là con đường duy nhất dành cho người tôi trung của Thiên Chúa. Amen.

Đức Me núi Carmêlô

Đức Maria, Nữ Vương núi Carmêlô

Lời Đức Maria đáp trả với thiên sứ diễn tả sự phó thác tinh tuyền đơn sơ nhất của tâm hồn đối với thánh ý Thiên Chúa, cho dù thánh ý Người có mang hình thức nào đi nữa. Tâm trạng cao quý tuyệt vời đó của Đức Mẹ bật ra trong lời đáp đơn sơ này: "Xin hãy thực hiện cho tôi". Lời ấy hoàn toàn phù hợp với lời mà Chúa Giêsu muốn ta luôn luôn có trên môi miệng và trong lòng chúng ta: "Xin cho ý Cha thể hiện".

Quả thật điều Chúa đòi hỏi Đức Mẹ trong phút giây quan trọng ấy thật là vinh dự cho Mẹ, nhưng tất cả cái vinh quang ấy chẳng là gì đối với Mẹ, nếu nó không xuất phát từ thánh ý Thiên Chúa, là điều duy nhất Mẹ quan tâm đến. Chính thánh ý Chúa điều khiển Mẹ trong mọi sự; từ những việc tầm thường đến những gì cao quý, tất cả chỉ là những cơ hội, khi sáng khi tối, để Mẹ tán tụng Thiên Chúa và qua đó nhận ra hành động của Đấng Toàn Năng. Thần trí Mẹ vui mừng xem tất cả những gì phải làm hay phải chịu đựng mỗi lúc, như là ân sủng từ tay Thiên Chúa, Đấng đổ tràn ân phúc vào tâm hồn kẻ chỉ sống nhờ Người, chứ không nhờ bề ngoài tạo vật.

Jean-Pierre de Caussade, s.j.

  Trang Nhà            Suy niệm hằng ngày