| Chúa Nhật III mùa vọng - Năm A |
| KHAO KHÁT CHÚA GIÁNG SINH |
| Linh Mục Thiên Ngọc CRM |
|
“Anh em hãy vui luôn trong Chúa! Tôi nhắc lại: Anh em hãy vui lên! Vì Chúa đã đến gần” (Pl 4,4.5) Các bạn thân mến, Mùa Vọng đã đến và khơi dậy trong tâm hồn chúng ta một niềm vui hân hoan cùng một khát vọng mong chờ sâu xa. Hân hoan vui mừng vì chúng ta sẽ mừng biến cố Con Chúa giáng trần lần thứ 2025. Nhưng chúng ta còn khát mong điều gì? Chúng ta mong chờ Ngài lại đến để thiết lập Trời mới Đất mới. Nhưng, chúng ta không biết ngày nào giờ nào Ngài quang lâm! Nhưng có một mong chờ cần thiết hơn cả là mong chờ Ngài đến tâm hồn chúng ta, Ngài giáng sinh trong cuộc đời chúng ta, trước khi Ngài giáng lâm vinh hiển. Đó là điều quan trọng hơn cả phải không, thưa các bạn? Niềm khát vọng đó đã được rực lên nơi Thánh Gioan Tẩy Giả và nung nấu tâm hồn Ông. Người ta thắc mắc tại sao Ông là vị tiền hô cho Chúa, từng giới thiệu “Đây Chiên Thiên Chúa đây Đấng xóa tội trần gian”, “Ngài phải lớn lên còn tôi phải nhỏ lại”, “Ngài đến sau tôi, nhưng có trước tôi và tôi không đáng cởi dây giày cho Ngài”, vv…., thế mà khi ở trong chốn lao tù, Ông đã sai các môn đệ đến hỏi Chúa Giêsu rằng: “Ngài có phải là Đấng phải đến hay chúng tôi còn phải đợi Đấng khác?” (Mt 11,3). Một câu hỏi gây ngỡ ngàng cho chúng ta không ít! Hình như có một sự băn khoăn nơi Gioan Tiền Hô về Đức Kitô? Có người cho rằng đó là do Gioan Tấy Giả muốn giới thiệu Chúa Giêsu cho các môn đệ mình, để họ đi theo Ngài. Và quả thật, trong số các môn đệ của Chúa Giêsu, có vài vị đã từng là môn đệ của Gioan Tẩy Giả. Tuy nhiên, chúng ta thấy rõ qua câu hỏi ấy lòng khát vọng Đấng Cứu Thế của Gioan Tẩy Giả. “Ngài có phải là Đấng phải đến hay chúng tôi còn phải đợi Đấng khác?”, câu ấy không chỉ nói lên khát vọng của riêng vị Tiền Hô, mà còn nói lên khát vọng của người Do Thái qua mọi thời, và nói được, đó là khát vọng thâm sâu của toàn nhân loại, vì khởi từ biến cố sa ngã của tổ tông loài người,Thiên Chúa đã xót thương nên loan báo: “Ta sẽ đặt mối thù giữa ngươi và người nữ, giữa dòng dõi ngươi và dòng dõi người nữ, miêu duệ người nữ sẽ đạp nát đầu ngươi, còn ngươi rình cắn gót chân người” (St 3,15, Bản Hy Lạp). Không biết khát vọng Đấng Cứu Thế nơi Gioan Tiền Hô có phải là khát vọng của chúng ta hay không? Có thể trong cuộc đời, chúng ta khát mong nhiều thứ: danh vọng, địa vị, chức quyền, thông giỏi, sức khỏe, sắc đẹp, tiền bạc, lạc thú,…. Nhưng nói cho cùng chúng chỉ là phù vân giả ảo… Điều mong chờ đúng đắn nhất phải là khát mong được Chúa ngự trị trong tâm hồn. Đó là mong chờ một cuộc giáng sinh của Chúa trong ta. Theo các thánh nói nếu Chúa không đến làm chủ trong ngôi nhà linh hồn mình, thì ngôi nhà chúng ta chẳng khác nào một ngôi nhà hoang phế. Ngôi nhà không chủ thì, ôi thôi, bụi bặm phủ đầy, màng nhện giăng mắc, rác rưới hôi tanh, cỏ dại lan tràn… Một con đường không người qua lại sẽ dần đầy gai góc cỏ rả, làm hang ổ cho rắn, rết, bò cạp, thú dữ… Cũng vậy, một tâm hồn không có Chúa Kitô ngự đến thì cũng hoang tàn, xú uế, đầy dẫy đam mê sự dữ và tối tăm ghê sợ. “Lạy Chúa, xin đến cứu độ chúng con” (Is 35,4). Phải dâng trào khát vọng đó, thưa các bạn. Chúa Giêsu cũng đã trả lời cho các môn đệ của Gioan để họ về nói với thầy mình: Nào kẻ điếc được nghe, người mù được thấy, người câm nói được, kẻ què đi được, người phung hủi được sạch, người chết sống lại, kẻ nghèo hèn được nghe Tin Mừng. Chúa Giêsu đã giới thiệu về mình qua công việc Ngài làm, như là Đấng Messia đầy thương xót cứu vớt. Ngài đến để lấp đầy những hố sâu bất toàn khiếm khuyết vô hạn của kiếp người. Ý thức được mình tồi tàn như vậy, nên thời gian Mùa Vọng này hướng chúng ta đến việc mong đợi Ngài bước vào trong ngôi nhà xiêu vẹo rách nát của chúng ta, để Ngài làm mới mọi sự. Đó là điều mà nhà tiên tri Isaia đã diễn tả: “Nơi hoang địa cằn cỗi sẽ vui mừng, cõi tịch liêu sẽ hân hoan, và nở bông dường như khóm huệ, sẽ nảy chồi non và hoan hỉ vui mừng : Đã ban cho Israel vinh quang của núi Liban, huy hoàng của Carmel và Saron. Chính chúng sẽ nhìn thấy vinh quang của Chúa, và huy hoàng của Thiên Chúa chúng ta” (Is 35,1-3). Nơi đâu có Chúa Kitô hiện diện, nơi đó ngập tràn ánh sáng và hồng phúc. Đức Maria từ trước đã luôn là Đấng đã đón nhận Chúa trong tâm hồn, qua việc cưu mang Lời Chúa cùng suy đi gẫm lại. Việc ôm ấp Lời Chúa như vậy đã làm cho Mẹ trở nên Đấng đầy ơn phước và cũng chính điều này làm Thiên Chúa vui thích ở cùng Mẹ. Sau đó, trong ngày Truyền Tin Mẹ đã đón nhận Chúa trong thân xác và linh hồn mình qua việc cưu mang Ngôi Lời Nhập Thể. Cũng như Đức Maria, chúng ta được mời gọi đón nhận Chúa trong tâm hồn qua việc lắng nghe suy gẫm để Lời Chúa trở nên sự thiết yếu cho cuộc sống chúng ta. Rồi qua thánh lễ, sau khi đón rước Lời Chúa vào tâm hồn qua phụng vụ Lời Chúa, chúng ta lại được đón nhận chính Chúa Kitô vào trong thân xác và linh hồn mình qua việc rước lễ. Đó là vinh dự vô cùng lớn lao cao quý mà chúng ta nhận lãnh cách tương tự như Mẹ Maria: đón nhận Chúa giáng sinh trong tâm hồn và trong thể xác. Xin Đức Mẹ giúp chúng ta luôn khao khát Chúa Giáng Sinh. |
|