Chúa Nhật XXV - Thường Niên - Năm B
CON NGƯỜI ĐẾN PHỤC VỤ
                     Lm. Gioan M. Nguyễn Thiên Khải, CMC 

Thưa anh chị em,

Trang Tin Mừng Chúa nhật thứ 25 thường niên năm B, thánh sử Máccô ở chương 9, từ câu 29-36, kể lại đây là lần thứ hai Chúa Giêsu báo trước cho các môn đệ biết về cuộc tử nạn và phục sinh của Ngài, vậy mà xem ra các ông vẫn tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra, không hề đồng cảm với sứ mạng của Thầy mình, mà lại lo tranh giành ngôi thứ với nhau.

Mặc dù các ông được Chúa kêu gọi sống với Chúa, từng nghe lời Chúa giảng, từng thấy phép lạ Chúa làm, ấy thế mà các ông vẫn còn mang nặng tính thế tục kèn cựa chỗ thấp chỗ cao. Thầy quên mình vì lợi ích nhân sinh, trò lại đi tìm vinh hoa trần thế. Thầy sẽ hiến mình cứu độ nhân loại, trong khi đó các môn sinh lại tìm kiếm quyền cao chức cả vun đắp cho riêng mình.

Khi Thầy trò về đến nhà Đức Giêsu hỏi các môn đệ: “Dọc đường các con bàn tán điều gì thế?”, nhưng các ông im lặng. Im lặng là phải, vì có mấy ai trong lòng không chất chứa những toan tính vụ lợi. Có mấy ai thanh sạch lòng ngay trước danh vọng mà các ông tưởng chừng như sắp đến tay mình. Im lặng để thấy rằng: tính tham sân si vẫn còn đó sau bao ngày tháng tầm sư học đạo. Im lặng còn là để lắng nghe lời Thầy chỉ giáo và bước đi theo gương Thầy chí thánh đã đi.

Đức Giêsu không nặng lời quở trách các môn đệ, nhưng Ngài mời gọi: “Ai muốn làm lớn thì hãy hết mình phục vụ”. Phục vụ với cung cách như một người đầy tớ. Phục vụ không phân biệt sang hèn. Phục vụ không tính toán theo kiểu “hòn đất ném đi, hòn chì ném lại”.

Đức Giêsu dùng hình ảnh trẻ nhỏ tượng trưng cho những con người trắng tay vô sản, không có gì để đền ơn đáp nghĩa, chúng mới cần chúng ta giúp đỡ. Chúa còn đồng hoá ai tiếp đón những người bé nhỏ là tiếp đón chính Chúa. Và ngược lại, ai từ chối họ là từ chối chính Ngài.

Cuộc sống của chúng ta sẽ nên giống Chúa, nếu mỗi người biết từ bỏ tham sân si, để sống bác ái vị tha. Cuộc sống sẽ thư thái bình an nếu mọi người cùng đan tay nhau xây dựng một nền văn minh tình thương.

Ơn riêng Chúa ban là để phục vụ. Ước gì chúng ta biết dùng khả năng, địa vị Chúa ban, để phục vụ lẫn nhau trong yêu thương chân thành, nghĩa là phục vụ không mong đền đáp, phục vụ ân nghĩa không chờ. Nhưng trước khi Đức Giêsu dạy các môn đệ sống tinh thần bé nhỏ, khiêm tốn phục vụ, thì Ngài đã làm gương trước rồi.

Là Đấng cầm quyền sinh tử vạn vật, nhưng đã hạ mình vâng lời Chúa Cha cho đến chết.

Là Thầy nhưng đã quì gối xuống rửa chân cho học trò.

Là người lãnh đạo, nhưng không đặc quyền đặc lợi, mà lại sẵn sàng sống hết tình cho nhân loại. Vì thế, Chúa nói rõ cho các môn đệ biết: "Con người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá cứu chuộc cho muôn người"

Anh chị em thân mến,

Nếu nhân loại ngày nay những người quyền cao chức cả không còn dùng quyền hành thống trị. Những vị lãnh đạo không có hình thức sai khiến, và ai ai cũng sống tinh thần khiêm tốn trong cung cách ứng xử, quên mình dấn thân phục vụ theo gương Đức Giêsu, thì nhân loại sẽ bình an hạnh phúc, thế giới sẽ ấm tình người hơn.

Cho đến hôm nay ai trong chúng ta cũng nóng lòng mong đợi từng ngày cơn đại dịch sớm chấm dứt, để sinh hoạt lại bình thường. Vì dịch bệnh kéo dài, làm cho nhiều gia đình ngày càng đi đến cùng cực, chi tiêu hết tiền bạc, thiếu thốn của ăn, làm cho cuộc sống bất an, bất ổn.

Trong tình trạng đau thương đau thương đau buồn như thế, thì lại có những chứng nhân thắp lên niềm hi vọng: là đông đảo những y bác sĩ, nam nữ tu sĩ, những tình nguyện viên, những nhà hảo tâm, đã lên đường thể hiện tinh thần tương thân tương ái, tương trợ lẫn nhau, sẵn sàng bỏ ra thời giờ, công sức và của cải, để đi vào những khu cách ly, những bệnh viện dã chiến. Quan tâm những mảnh đời nghiệt ngã. Với trái tim chạnh lòng thương xót âm thầm phục vụ, đút từng thìa cơm muỗng cháo cho những bệnh nhân không người thân bên cạnh chăm sóc.

Lại có những người ra đi gieo yêu thương khắp thôn làng, chia sẻ chút lương thực cho những người đói khát trong cơn đại dịch, và an ủi những gia đình có người thân ra đi mà không được nhìn thấy mặt. Có thể nói: họ là những Samaria nhân hậu, những Têrêsa Cancutta cho thời đại mới.

Chúa Giêsu đã nêu gương sáng cho chúng ta về sự khiêm nhường và tinh thần hy sinh, phục vụ tha nhân. Xin cho mỗi người chúng ta biết nhận ra những giới hạn nơi bản thân mình, để rồi chúng ta sống theo gương khiêm nhường của Chúa, hết lòng phục vụ tha nhân trong khả năng, phù hợp với điều kiện cho phép. Có như thế, chúng ta mới xứng danh là những người mặc lấy tinh thần của Đức Kitô, và là những môn đệ đích thật của Ngài. Amen.