Chúa Nhật XXXII thường niên  - Năm C
SỰ SỐNG ĐỜI SAU
Lm.Gioan M. Nguyễn Thiên Khải, CMC

Thưa anh chị em,

Vào thời Đức Giêsu, giới lãnh đạo Do thái chia thành nhiều nhóm khác nhau. Những người thuộc nhóm Biệt phái tin linh hồn bất tử và tin có sự sống lại đời sau. Một số khác tin rằng: cuộc sống sau khi chết cũng ăn uống, dựng vợ gã chồng, buôn bán, vui chơi bình thường như cuộc sống dương gian. Còn riêng nhóm Sađốc là những người quí tộc Do Thái, phần đông gồm các tư tế giàu có, giữ những chức vụ cao nhất trong đạo Do thái. Họ lấy Ngũ Thư tức 5 cuốn sách đầu của bộ Cựu ước (St, Lv, Ds, Xh, Đnl) làm tiêu chuẩn độc nhất về đạo lý, mà những sách này không nói rõ ràng về sự sống lại, cho nên đối với họ, linh hồn và thể xác chết là hết, và như vậy họ không tin có sự sống lại ở đời sau.

Chính vì thế, họ đặt vấn nạn với Đức Giêsu qua câu chuyện: người em phải lấy chị dâu để có con nối dõi tông đường, nếu người anh chết mà chưa có con. Họ đặt ra trường hợp có 7 anh em nhà kia cùng lấy một người đàn bà. Vậy sau khi sống lại người đàn bà ấy là vợ của ai?(Lc 20, 33).

Dựa vào nền tảng Thánh kinh, chúng ta chứng minh tin có sự sống lại ở đời sau.

Thứ nhất, chỉ những ai được tuyển chọn mới được vào Nước Chúa. Trong Tin mừng, Đức Giêsu nhiều lần đề cập đến việc tuyển chọn này. Chẳng hạn như dụ ngôn nói về ngày phán xét, Chúa tách chiên ra khỏi dê. Chiên tượng trưng cho người sống ăn ngay ở lành, còn dê tượng trưng cho những người làm điều gian ác (Mt 25, 31-46).

Dụ ngôn cỏ lùng, cỏ lùng bị gom lại bó thành bó và đem đốt đi, còn lúa thì thu lại đem vào kho lẫm (Mt 13, 24-30). Dụ ngôn chiếc lưới, cá tốt thì giữ lại, cá xấu thì bỏ đi (Mt 13, 47-50).

Dụ ngôn người phú hộ và người hành khất Lazarô. Người phú hộ rơi xuống biển lửa, còn Lazarô thì được hạnh phúc trong lòng tổ phụ Abraham (Lc 16, 19-31).

Thứ hai, thánh Phaolô nói rằng: "Tất cả chúng ta sẽ không chết, nhưng sẽ được biến đổi trong giây lát, trong nháy mắt....vì chưng, cái thân xác hay hư nát này sẽ mặc lấy sự bất diệt; và cái thân xác phải chết này sẽ mặc lấy sự trường sinh bất tử" (1 Cor 15, 51-53).

Như vậy, chết không phải là hết, nhưng là bước vào đời sống mới. Lúc bấy giờ con người sẽ sống giống như các thiên thần, nên không còn ăn uống. Vì người ta không chết nữa, cũng không còn cưới vợ lấy chồng, chẳng còn sinh sản con cái để nối dõi tông đường.

Cuối cùng, ngày lãnh Bí tích rửa tội, chúng ta được tái sinh làm con Chúa, được gọi Chúa là Cha, sau này được đồng thừa tự với Đức Kitô, được tham dự vào sự sống của Chúa Ba ngôi. Nếu ngay ở đời này, chúng ta ăn ngay ở lành, lập công tích đức, luôn sống trong ơn nghĩa Chúa, thì sau khi chết sẽ được Chúa ân thưởng vào Nước trời. Vì Đức Giêsu đã hứa: "Những người làm điều thiện sẽ phục sinh để được sống, còn những người làm điều ác sẽ sống lại để chịu án phạt" (Ga. 5,19).

Anh chị em thân mến,

Việc Đức Kitô phục sinh là bằng chứng hiển nhiên có sự sống lại đời sau, và đó cũng là nền tảng đức tin Kitô giáo.

 Vì như lời thánh Phaolô khẳng định: "Nếu Đức Kitô chết mà không sống lại, thì đức tin của chúng ta chỉ là hảo huyền, và lời rao giảng của chúng tôi cũng trở nên vô ích…(1Cor 15,14".

Thật vậy, nếu không có sự sống lại đời sau, thì các thánh tử đạo không điên dại gì mà phải đổ máu mình ra. Nếu không có sự sống lại đời sau, thì các nhà truyền giáo không điên cuồng gì mà phải từ bỏ quê hương xứ sở để ra đi loan báo Tin mừng. Nếu không tin có sự thưởng phạt ở đời sau, thì chúng ta chẳng cần phải nỗ lực sống đạo hay lập công tích đức để làm gì.

Hơn nữa, chỉ vì tin có sự sống lại ở đời sau mà Giáo hội mời gọi các tín hữu sống mầu nhiệm các thánh cùng thông công, là cầu khấn cùng các thánh trên trời, cầu hồn xin lễ cho các linh hồn trong luyện tội. Một lần nữa, để xác tín niềm tin có sự sống lại ở đời sau, kính mời tất cả cộng đoàn cùng đứng lên tuyên xưng đức tin. Amen.