Chúa Nhật II Mùa Chay  - Năm C
LÊN NÚI VỚI CHÚA
                      Lm, Gioan M. Nguyễn Thiên Khải, CMC

Thưa anh chị em,

Lịch sử cứu độ được tiếp nối bằng những cuộc ra đi. Dường như Thiên Chúa không muốn con người dậm chân tại chỗ.

 Để thành lập một dân riêng, Thiên Chúa kêu gọi Abraham từ bỏ quê hương xứ sở đi đến một nơi mà ông không hề hay biết, đó là vùng đất Hứa mà sau này Thiên Chúa sẽ ban cho Tổ phụ và dòng tộc của ông.

 Ngài ra lệnh cho Môisen phải đưa dân Israel ra khỏi đất Aicập, để trở về miền đất Hứa.

 Ngài kêu gọi Êlia hãy đến ngọn núi cao để nhận ra sứ điệp của Ngài. Cuối cùng, vì yêu thương nhân loại, Đức Giêsu đã từ bỏ trời cao xuống đất thấp để cứu độ con người.

Tin Mừng hôm nay kể lại, Đức Giêsu đưa ba môn đệ thân tín nhất, riêng biệt lên núi cao vắng vẻ, để tỏ vinh quang của Ngài cho các ông.

 Theo truyền thống Thánh Kinh, núi cao thường được xem như là nơi gặp gỡ giữa trời và đất, giữa Thần Linh và con người, những mặc khải quan trọng trong Thánh kinh thường được diễn ra trên núi cao.

Từ trên núi cao, Thiên Chúa hứa ban cho tổ phụ Abraham một dòng tộc đông như sao trời, như cát biển.

 Từ trên núi Sinai, Thiên Chúa ban lề luật cho Môisen, để ông truyền lại cho dân Israel.

Đức Giêsu cũng công bố Tám mối phúc thật trên núi.

Từ trên núi Tabor, Đức Giêsu hé mở cho các môn đệ thấy trước vinh quang của Ngài trong ngày phục sinh. Đồng thời, cũng hé lộ cho các ông thấy cuộc khổ nạn và cái chết đau thương mà Ngài sắp trải qua.

 Qua cuộc biến hình này, Đức Giêsu muốn củng cố niềm tin cho các môn đệ và báo trước cho các ông thấy con đường Ngài sẽ đi, đi từ sự sống đến sự chết, rồi mới tới phục sinh vinh thắng, và đó cũng là con đường tất yếu dành cho những ai muốn làm môn đệ Đức Kitô.

Trên đỉnh núi Tabor, đang lúc Chúa Giêsu biến hình, có tiếng Chúa Cha từ trời phán xuống: "Đây là Con yêu dấu của Ta, các ngươi hãy vâng nghe lời Người". Tiếng nói ấy không chỉ dành riêng cho ba môn đệ, nhưng còn dành cho tất cả những người tin theo Đức Kitô.

Thế thì, chúng ta lắng nghe lời Chúa rất nhiều lần trong đời sống đức tin. Đã nghe lời mời gọi của Chúa rất nhiều lần mỗi khi đến nhà thờ tham dự thánh lễ, hay khi cử hành phụng vụ lời Chúa. Thế nhưng, dường như chúng ta vẫn chưa thực hiện được những gì gọi là đáng kể? Dường như chúng ta vẫn còn dậm chân tại chỗ trên hành trình đức tin.

Từ trên núi cao, ba môn đệ đã ngất ngây trong niềm hạnh phúc, muốn cắm lều ở lại đó. Thế nhưng, Đức Giêsu không có ý đưa các ông lên núi cao để ở lại đó, mà là để các ông nhìn thấy rõ hơn con đường Chúa sẽ đi, đó là chu toàn sứ mạng thánh ý Chúa Cha trao phó.

 Sau khi biến hình, Đức Giêsu lại đưa các môn đệ xuống núi, để các ông trở lại với đời thường, trở lại với những thử thách, những đau khổ mà sau này các ông sẽ phải đối diện, khi làm chứng cho Chúa.

Anh chị em thân mến,

Trên hành trình đức tin, có những giây phút chúng ta cũng được lên núi cao với Chúa. Núi cao của giờ cầu nguyện hay khi tham dự Thánh lễ. Tại nơi đây, Chúa vẫn tiếp tục biến hình: từ tấm bánh, Chúa biến thành Mình thánh Chúa; từ chén rượu, Chúa biến thành Máu thánh của Ngài.

Nhưng chúng ta không lên núi cao để ở đây mãi, mà phải trở lại với những công việc thường ngày, với những vui buồn trong cuộc sống. Nhưng nếu chúng ta biết đón nhận với tinh thần lạc quan, vui lòng đón nhận những thánh giá do Chúa an bài gửi đến, sống được như thế, là chúng ta đang bước đi trên con đường theo Chúa.

Hôm nay nhắc lại biến cố Chúa biến hình, chúng ta tự đặt cho mình câu hỏi: tôi có thực sự muốn được lên núi biến hình với Chúa không? Tôi có thực sự muốn làm môn đệ của Đức Kitô không? Đức tin của tôi có đủ mạnh để biến đổi cuộc sống của tôi nên tốt hơn mỗi ngày không?

 Chúng ta không thể biến hình thành người con Chúa, nếu chúng ta không cùng lên núi cao với Chúa. Chỉ khi nào chúng ta lên núi cầu nguyện với Chúa và được ơn Chúa biến đổi, đồng cảm với sứ vụ của Ngài, thì lúc đó chúng ta mới có thể xuống núi, để tiếp tục đi theo con đường Chúa đã đi.

Xin Chúa thương củng cố đức tin hèn yếu của chúng ta, để những vất vả khổ đau mà chúng ta đang gặp trên đường đời, cần phải được sống, và được nhìn với niềm hy vọng vào cuộc biến hình vinh hiển, mà Chúa sẽ trọng thưởng cho chúng ta mai sau trên Nước trời. Amen.