Chúa Nhật XXI - Thường Niên - Năm B
SỐNG LÀ CHỌN LỰA
                     Lm, Gioan M. Nguyễn Thiên Khải, CMC

Thưa anh chị em,

Trong suốt 5 tuần lễ qua, từ Chúa Nhật 17 cho đến Chúa nhật hôm nay, chúng ta đã lần lượt nghe trong Tin mừng thánh Gioan chương 6, nói về diễn từ “Bánh hằng sống”. Chúa Giêsu xưng mình: “Thịt ta thật là của ăn; máu ta thật là của uống” (Ga 6,55).

Khi nói đến ăn thịt và máu, khiến người Do Thái cảm thấy khó chịu và chướng tai. Họ nghĩ rằng Chúa Giêsu mời họ ăn thịt người. Đối với Người Do Thái, máu là sự sống, thuộc chủ quyền của Thiên Chúa, không ai được phép uống máu, ai đụng chạm đến máu là bị ô uế theo luật Môisê.

Và người Do Thái chỉ được phép ăn thịt một số con vật có vẩy mà thôi. Vì thế, khi nghe Đức Giêsu khẳng định “Bánh tôi sẽ ban chính là thịt tôi, để cho thế gian được sống”, làm cho người Do Thái không thể nào tin một người lại lấy thịt máu mình làm của ăn cho người khác được. Cho nên họ lẩm bẩm: "Lời này chói tai quá! Ai mà nghe được? "(Ga 6,60). Và vì không thể chấp nhận được, nên có nhiều người rút lui.

Đứng trước tình huấn đó, Đức Giêsu đặt vấn đề với nhóm mười hai: "Cả chúng con nữa, chúng con cũng muốn bỏ đi hay sao?" (Ga 6,67). Với câu hỏi này, Chúa muốn các môn đệ của mình phải có một chọn lựa dứt khoát. Và sự chọn lựa căn bản này, là một điều hết sức quan trọng trong đời sống đức tin của người môn đệ Đức Kitô.

 Nếu chúng ta có một chọn lựa đứng về phía Chúa, thì cho dù cuộc sống đời này có vất vả, nhưng tâm hồn sẽ bình an và hạnh phúc ở đời sau. Nhưng nếu chúng ta chọn theo ý riêng mình, nghĩa là không phù hợp với thánh ý Chúa, thì e rằng sẽ đưa đến hậu quả khôn lường.

Chẳng hạn như: Bà Evà đã nghi ngờ tình thương Chúa, nghe theo lời ma quỉ xúi giục, giơ tay hái trái cấm, hậu quả đánh mất ơn làm con Chúa, làm cho cửa thiên đàng đóng lại, lại còn gây ảnh hưởng đến con cháu ngàn đời.

Trong khi đó, Mẹ Maria muốn giữ mình đồng trinh, để thuộc trọn về Chúa, nhưng khi Chúa ngỏ lời cưu mang và sinh Con, thì Mẹ Maria liền bỏ ý riêng, thưa lời xin vâng cộng tác vào chương trình cứu độ, đưa nhân loại đến sự sống, cửa thiên đàng được mở ra.

Sau khi tiến vào Đất Hứa, vì ảnh hưởng các hình thức thờ tự của dân ngoại, dân Do thái đã không có chọn lựa dứt khoát đứng về phía Thiên Chúa, từ đó cuộc sống của họ ngày càng bất trung với lời giao ước của Thiên Chúa.

Trong bối cảnh ấy, thủ lãnh Giôsuê đã triệu tập toàn dân lại. Tại đây, ông nhắc lại cho dân chúng tất cả những gì Thiên Chúa đã yêu thương đồng hành với họ trong suốt hành trình 40 năm qua, và mời gọi họ chọn lựa dứt khoát: "Một là tôn thờ Thiên Chúa, hai là tôn thờ các thần tượng khác..." (Gs 24, 15), chứ không được làm tôi hai chủ, không được bắt cá hai tay.

Nhân cơ hội này, Giôsuê cũng nói cho dân chúng biết về sự chọn lựa của ông và gia đình ông: "Phần tôi và gia đình tôi sẽ tôn thờ Thiên Chúa" (Gs 24, 15). Dân Do thái, sau khi bình tâm nhớ lại tất cả những gì Thiên Chúa đã làm cho họ, họ đã đồng thanh trả lời với Giôsuê: "Không thể có chuyện chúng tôi bỏ Chúa mà tôn thờ những thần ngoại khác" (Gs 24, 16). Họ đã quyết tâm đứng về phía Thiên Chúa. Chọn Chúa làm gia nghiệp, làm lẽ sống, là Thiên Chúa độc nhất họ tôn thờ.

 Đây cũng là chọn lựa của các tông đồ mà thánh Phêrô đại diện cho nhóm 12 thưa lên cùng Chúa: "Thưa Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời" (Ga 6,69).

Và một khi đã chọn lựa, thì phải trung thành sống với sự chọn lựa ấy. Như lời thánh Phaolô trong bài đọc II, đã khuyên các đôi vợ chồng: một khi đã chọn nhau làm bạn đời, thì suốt đời phải trung thành với sự lựa chọn đó, nghĩa là thuỷ chung, tùng phục nhau, và hoà thuận thương yêu nhau.

Anh chị em thân mến,

Ngày lãnh bí tích Rửa tội, và mỗi năm trong dịp lễ vọng Phục Sinh, Hội thánh nhắc nhở con cái mình việc chọn lựa căn bản đó, là lặp lại lời tuyên xưng đức tin, và tuyên bố từ bỏ ma quỷ và các việc làm của nó.

Thế nhưng, việc chọn lựa của chúng ta không phải chỉ thể hiện một lần là xong, mà cần phải lặp đi lặp lại trong từng giây phút của cuộc sống.

Lắng nghe lời Chúa hôm nay, xin cho chúng ta xác tín hơn về chọn lựa theo Chúa của mình. Chớ gì, trước mỗi công việc, mỗi lời nói, chúng ta luôn suy nghĩ việc làm này, lời nói này có phù hợp với thánh ý Chúa không. Hành động này Chúa có hài lòng không?.

Ước gì lời tuyên xưng của thánh Phêrô năm xưa, cũng là lời tuyên xưng đức tin của chúng ta trong giây phút này. Vì thế kính mời anh chị em đứng lên cùng tuyên xưng đức tin. Amen.