Chúa Nhật XIII - Thường Niên - Năm B
ĐỨC TIN MẠNH MẼ - KHIÊM TỐN THẲM SÂU
Lm Giuse Đinh tất Quý
 

 "Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi."(Mc 5,36) 

Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại hai phép lạ Chúa Giêsu làm:

Một cho con gái ông Giarô sống lại.

Và một Chúa làm cho một người đàn bà đáng thương bị bệnh loạn huyết suốt 12 năm được khỏi.

1. Ông Giarô là một người giầu có, có địa vị, có thế lực trong xã hội. Con gái của ông ở trong một tình trạng hết sức nguy hiểm có thể đưa đến tử vong.

Trái lại người đàn bà thì rất nghèo, chẳng có địa vị gì trong xã hội. Thậm chí còn bị xã hội coi khinh. Bà bị bệnh tật. Cơn bệnh đã kéo dài suốt 12 năm. Suốt 12 năm trời như thế, bao nhiêu tiền bạc bà đã dốc cả ra để chạy chữa những bệnh tật vẫn còn nguyên đó. Thật là một hoàn cảnh rất đáng thương.

2. Tâm trạng của hai người gống nhau:

Cảm thấy mình hoàn toàn bất lực trước hiện trạng của mình. Với ông Giairô thì đứa con ông sắp chết. Với người đàn bà thì tiền bạc đã cạn kiệt mà kết quả thì chưa thấy gì, không những thế bệnh tình có vẻ còn nặng thêm.

3. Cả hai đều có chung một niềm hy vọng: Hy vọng được Chúa cứu.

- Ông Giairô: Đứa con tối sắp chết, xin Thầy đến cứu nó.

- Người đàn bà nghĩ ở trong lòng: Nếu tôi được động đến áo của Người.

4. Cách thức họ đến với Chúa có hơi khác nhau:

- Với ông Giairô: Ông đến một cách công khai trước mặt mọi người.

- Còn người đàn bà thì đến một cách bí mật kín đáo, không muốn cho ai biết.

5. Kết quả: Rất phấn khởi, ngoài sự tưởng tượng.

- Với con ông Giairô: được Chúa cho sống lại.

- Với người đàn bà: được hoàn toàn khỏi bệnh.

B. BÀI HỌC

1. Như vậy qua những sự việc bài Tin Mừng hôm nay ghi lại, thử hỏi Chúa muốn gì nơi chúng ta? Thưa tôi tưởng Chúa muốn:

* Trước hết là phải có một đức tin mạnh mẽ.

Đức tin là một yếu tố rất cần thiết để Chúa thực hiện những việc lạ lùng cho chúng ta. Nhưng đức tin chỉ có khi chúng ta hoàn toàn biết ký thác cuộc đời của chúng ta cho Chúa.

Khi quân đội Nga tiến vào thủ đô Budapest nước Hungary để trấn áp một cuộc bạo động, có một viên sĩ quan trẻ hung hăng trong tư thế một kẻ chiến thăng, đã tìm đến nhà một vị mục sư.

Bước vào phòng, đóng xập cửa lại, anh ta chỉ lên cây thánh giá treo trên tường và bảo ông mục sư:

- Này, ông có biết không, cái đó là một sự dối trá, mê hoặc dân nghèo để bọn người giàu có thể kìm hãm họ trong sự ngu dốt. Bây giờ chỉ có ông và tôi ông hãy thú nhận là không hề tin vào ông Giêsu nào đó là Con của Thiên Chúa.

Vị mục sư điềm tĩnh nhỏ nhẹ trả lời:

- Không thể được, tôi thật sự tin vào Người!

Viên sĩ quan rút súng ra và bảo:

- Ông đừng có đùa với tôi! Nếu ông không khẳng định đó là sự dốt trá, tôi sẽ nổ súng giết ông ngay!

Vị mục sư đứng thẳng người, nhìn sâu vào đôi mắt anh ta và dõng dạc trả lời:

- Tôi không thể nói khác được. Đức Giêsu thật sự là Con Thiên Chúa!

Thật không ngờ, nghe đến đây, viên sĩ quan buông tay để rơi khẩu súng xuống nền nhà, chạy lại ôm chầm lấy vị mục sư vừa khóc vừa nói :

- Xin lỗi ông, tôi chỉ muốn thử xem ông có trung thực hay không! Đúng thế, tôi cũng đã âm thầm lặng lẽ tin trong suốt nhiều năm qua như ông đã tin! Nhưng giờ đây, tôi đã khám phá ra rằng: Có ít nhất một người dám chết cho Đức Tin của mình, chính ông đã củng cố Đức Tin cho tôi!

Ông trưởng hội đường trong bài Tin Mừng hôm nay đã tin nhưng chưa đủ mạnh. Mặc dầu ông đã can đảm tìm đến với Chúa. Chúng ta biết hội đường Do thái vốn không ủng hộ Đức Giêsu, trái lại còn chống đối và tìm cách giết Người. Thế mà ông trưởng hội đường này vẫn đến cầu cứu Người, chứng tỏ lòng tin của ông đã mạnh.  Chính Đức Giêsu đã bảo ông:"Chỉ cần tin thôi!".

Còn người phụ nữ tuy sợ hãi nhưng cũng đã can đảm vượt qua những nỗi sợ hãi đó để đến với Chúa, sờ vào gấu áo Người. Đức Giêsu đã khen ngợi đức tin đó: "Lòng tin của con đã chữa con".

* Thứ đến là phải có một lòng khiêm tốn thẳm sâu.

Người khiêm tốn là người biết sống với chân cái thật của mình. Mình có thế nào thì mình quyết sống như vậy.

Vào thời Minh Trị (1786-1912), Nam-in, một thiền sư Nhật, tiếp một giáo sư đại học đến hỏi về thiền.

Nam-in mời trà. Ông đã rót đầy tách của khách nhưng vẫn tiếp tục rót thêm!

Vị giáo sư ngồi nhìn nước trong tách tràn ra cho đến khi không kềm mình được nữa:

- Đầy quá rồi, xin đừng rót nữa.

- Giống như cái tách này. Nam-in nói  ông cũng đầy ắp những quan niệm, những tư tương của ông, làm sao tôi có thể bày tỏ Thiền cho ông được, trừ phi ông cạn cái tách của ông trước?

Vâng! Phải khiêm tốn thì mới có thể thấy được tình trạng bất lực của mình để biết tìm đến Chúa.

Một hôm, hoàng tử gọi vào đền vua một người lái buôn chuyên nghề bán ngựa. Ông ta dẫn đến trước mặt hoàng tử hai con ngựa bạch đã được huấn luyện rất kỹ để hoàng tử kén chọn. Bề ngoài, hai con ngựa trông giống hệt nhau, nhưng người lái buôn lại đòi hai giá khác nhau, con này gấp đôi giá con kia. Hoàng tử liền gọi các quan cận thần đến mà bảo:

-Ta có thể tặng hai con ngựa này cho ai giải thích cho ta biết tại sao con ngựa này gấp đôi giá con ngựa kia?

Các quan cận thần đến gần hai con ngựa và quan sát thật kỹ càng, nhưng không một ai nhận ra có điều gì khác biệt. Thấy vậy, hoàng tử cho gọi hai người lính hầu cận đến và sai họ cưỡi trên hai con ngựa, hy vọng rằng các quan cận thần sẽ nhận ra giá trị của mỗi con. Sau mấy vòng phóng ngựa chung quanh sân, không ai trong các quan nhận ra sự khác biệt về giá trị của hai con ngựa. Cuối cùng, hoàng tử phải lên tiếng giải thích cho họ:

- Chắc các ngươi đã nhận ra rằng: trong khi ngựa chạy quanh sân, con ngựa thứ nhất không để lại dấu gì đằng sau, nó chạy cách nhẹ nhàng như bay. Trái lại con ngựa thứ hai để lại lớp bụi bay ngập trời. Chính vì lý do đó mà con ngựa thứ nhất có giá gấp đôi con ngựa thứ hai.

Chẳng cần phải dài lời, chúng ta cũng thấy được kết quả của lòng khiêm tốn đối với ông trưởng hội đường và người đàn bàn bệnh tật ngày hôm nay như thế nào. Chúng ta thấy sự khiêm tốn của hai người không những đã được biểu lộ qua sự nhận biết thân phận thiếu thốn, bất lực của bản thân, mà còn được diễn tả qua thái độ bên ngoài. Với ông trưởng hội đường Tin Mừng ghi: "Vừa thấy Đức Giêsu, ông sụp lạy dưới chân Người". Còn với người đàn bà Tin Mừng cho biết: Sau khi bị phát giác, Người phụ nữ cũng đến phủ phục dưới chân Người và tỏ bày tất cả mọi sự. Chính thái độ khiêm tốn ấy đã được Chúa thương.

Hôm nay, chúng ta hãy noi gương ông trưởng hội đường và người phụ nữ bị bệnh băng huyết, đến với Chúa bằng một đức tin mãnh liệt và bằng sự khiêm tốn thẳm sâu. Với đức tin và sự khiêm tốn như thế, ta sẽ nhận được tình thương của Chúa. Chỉ cần một lần nếm cảm được tình yêu Chúa, được thấy ánh mắt nhân từ của Chúa, được lắng nghe những lời êm dịu, khích lệ của Chúa, chúng ta sẽ chẳng còn muốn làm gì khác hơn là đền đáp tình yêu thương của Người.