Chúa Nhật V Mùa Chay - Năm B
CHÚA NHẬT V MÚA CHAY
 

"Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất không chết đi,

thì nó vẫn trơ trọi một mình;

còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác."
(Ga 12,24)

Lời Chúa chúng ta vừa nghe mở ra cho chúng ta những viễn tượng hết sức mới mẻ về ý nghĩa và giá trị có liên quan đến việc chịu nạn chịu chết của Chúa Giêsu sắp tới và về những đòi hỏi Chúa muốn những ai đi theo Chúa phải chấp nhận.

1. Có thể nói khi bộc lộ những lời rất chân thành còn được ghi lại trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy Chúa Giêsu đang hướng về cái chết sắp tới mà Ngài phải chịu.

Ngài sẽ phải chết nhưng cái chết của Ngài sẽ đem lại cái gì cho nhân loại?

Thông thường chúng ta thấy chết là chấm hết mọi sự. 

Còn đối với Chúa cái chết không những không chấm dứt mà còn đưa cuộc đời của Ngài lên một tầm cao mới. "Đã đến giờ Con Người được tôn vinh !" (Ga 12,23).

"Giờ" ở đây không phải là một khoảnh khắc chiếm một chỗ xác định rõ ràng trong dòng thời gian, mà là một thời điểm vô cùng quan trọng. Nó đánh dấu sự khởi đầu một thời đại mới sẽ kéo dài đến mãi mãi.

Giờ ở đây chính là lúc Đức Giêsu bước lên Thập giá. Khi đó mọi trục trặc vướng víu trong liên hệ giữa loài người với Thiên Chúa được tháo gỡ hết, tương giao giữa loài người với Thiên Chúa sẽ được thông suốt, nhờ thế tình thương và sức sống dồi dào của Thiên Chúa sẽ được chuyển thông dào dạt cho loài người.

Như vậy chết đối với Chúa chính là lúc được tôn vinh và Chúa còn cho cả con người được tôn vinh vi Chúa "Phần tôi, một khi được giương cao lên khỏi mặt đất, tôi sẽ kéo mọi người lên với tôi." (Ga 12,32).

Chúng ta tìm được bài học nào ở đây?

Tôi tưởng bài học quí giá nhất mà chúng ta học được từ Chúa ở trong hoàn cảnh này là biết nhìn ra những giá trị nơi những cái mà người đời coi thường. Khi đối diện với cây Thập Giá, người đời cho đó là một hình phạt đáng nguyền rủa nhưng Chúa Giêsu đã nhìn nó như một phương tiện mang lại ơn cứu rỗi.

Có một chàng trai sinh ra trong một gia đình nghèo khó. Để kiếm tiền nuôi sống gia đình, chàng trai phải bỏ học để đi bán bàn chải đánh răng với số tiền lãi ít ỏi. Bạn thử nghĩ xem, một chiếc bàn chải đánh răng chỉ lãi được một hào, thì một tháng chàng trai phải bán gần 10 nghìn chiếc bàn chải mới đủ tiền nuôi sống gia đình. Nhưng chàng trai vẫn cần mẫn làm công việc này. Trong vòng ba năm, chàng trai bán được gần 100 nghìn chiếc bàn chải. Có lẽ số tiền chàng trai kiếm được không phải là nhiều, nhưng chàng trai học được vốn kinh nghiệm quý báu trong bán hàng.

Không lâu sau, chàng trai lập nghiệp với số vốn vỏn vẹn có 3000 đô la. Bắt đầu bằng cách hợp tác với người khác, lợi dụng thương hiệu của người khác. Sau đó, dựa vào tài năng của bản thân, chàng trai tự sản xuất và tạo dựng thương hiệu cho sản phẩm của mình, hơn nữa còn liên tục mở rộng mạng lưới tiêu thụ. Trong vòng thời gian 5 năm ngắn ngủi, anh đã tiêu thụ sản phẩm của công ty mình ở hơn 20 quốc gia, và trở thành một tỷ phú.

Người đàn ông này chính là ông vua bàn chải đánh răng của nước Mỹ James. Chính nhờ ba năm kiên trì công việc tiếp thị bàn chải đánh răng, hiểu biết cặn kẽ các khâu khác nhau từ sản xuất đến tiêu thụ, đồng thời kiên định niềm tin thể hiện tài năng trong lĩnh vực này, mà cuối cùng ông đã thành công.

Trong cuộc sống đôi khi một điểm yếu của ai đó lại trở thành điểm mạnh vững chãi nhất của họ. Có ưu điểm là một điều tốt nhưng nếu có thể biến khuyết điểm thành lợi thế lại càng là một điều kỳ diệu hơn. Chúa Giêsu đã biết biến thất bại của cây Thập Giá thành chiến thắng vinh quang. Ngài đã nhìn thấy ở nơi cây Thập Giá ý định nhiệm mầu của Thiên Chúa Cha và Ngài đã đón nhận cây Thập Giá với tất cả tấm lòng của người con thảo để từ đó Ngài mở ra cho Thiên Chúa Cha một dân tộc mới, dân tộc được cứu rỗi.

2. Những đòi hỏi Chúa muốn những ai đi theo Chúa phải chấp nhận.

Đây là Lời của Chúa: "Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác. Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời"(Ga 12,25-26).Phải coi thường mạng sống của mình, phải mất mạng sống của mình thì mới giữ lại cho mình sự sống đời đời. Đó là qui luật. Đó là ý muốn của Thiên Chúa.

Ngày xưa tại trung tâm của một thành phố nọ có một bức tượng được người dân gọi là hoàng tử vui vẻ. Bức tượng điêu khắc này đứng sừng sững trên một trụ đá cao. Toàn thân bức tượng đều được dát bằng những chiếc lá vàng. Đôi mắt của chàng được làm từ đá ngọc bích phát sáng và trên thanh kiếm của chàng người ta thấy có một viên đá hồng ngọc. Người ta đã dùng chì để làm cho chàng một quả tim.

Là Hoàng Tử Vui vẻ nhưng giờ thì hoàng tử cảm thấy mình chẳng vui tí nào, vì chàng đang đứng trên trụ cao của thành phố và nhìn thấy mọi nỗi buồn vui, khổ sở của người dân.

Vào một đêm nọ, có một con Chim én bay đến đậu dưới vai Hoàng tử vui vẻ. Hoàng tử nói với nó, mình rất muốn giúp đỡ nhung người nghèo, nhưng lại không thể giúp được. Chim én nhỏ cảm động bởi tấm chân tình của Hoàng tử nên nhận lời giúp chàng. Do đó, Chim én nhỏ lấy hòn đá hồng ngọc từ thanh kiếm của Hoàng tử ra, tặng cho một người thợ may nghèo khổ, để bà ấy có tiền mua cam cho đứa con gái đang bị bệnh.

Chim én nhỏ lại lấy một viên ngọc bích ở một mắt của hoàng tử tặng cho một nhà văn nghèo để anh ta có đủ tiền hoàn thành tác phẩm của mình. Rồi một hôm, có cô bé nghèo khổ bán diêm trên đường, vì không  cẩn thận cô đã làm rơi hết diêm xuống rãnh nước bẩn, vì thế cô bé buồn bã khóc òa lên. Thấy vậy, Chim én nhỏ lại lấy một viên ngọc bích ở mắt còn lại của Hoàng tử tặng cho cô bé bán diêm. Hoàng tử không còn ngọc bích nữa nên đã bị mù.

Rồi sau đó, Chim én lại lấy từng chiếc là vàng trên người hoàng tử tặng cho những người nghèo khổ.

Mùa đông đến rồi, những người dân  nghèo khổ vì được Hoàng tử vui vẻ giúp đỡ nên đã có một năm mới thật vui vẻ. Buổi tối đêm giao thừa, Chim én nhỏ đã chết cóng dưới chân Hoàng tử. Khi Chim én nhỏ chết, tượng điêu khắc của hoàng tử cũng sụp đổ, trái tim bằng chì cũng vỡ nát.

Buổi sáng hôm sau, thị trưởng thành phố và các quan chức đến quảng trường, phát hiện bức tượng điêu khắc hoàng tử đã bị vỡ vụn, do đó họ quyết định vứt tượng điêu khắc đó đi, để khỏi làm ảnh hưởng đến cảnh quan thành phố. Và như thế, từng mảnh vụn của pho tượng điêu khắc, cùng với trái tim chì và xác Chim én nhỏ đều bị vứt vào đống rác. Thế là chấm dứt tất cả. Không còn ai biết đến hoàng tử Vui vẻ cà con Chim én nữa.

Thế nhưng từ trời cao Thượng Đế đã nhìn thấy tất cả. Để ân thưởng cho tấm lòng tốt của Hoàng Tử và sự hy sinh của con chim én, Thượng đế đã sai sứ thần đến thành phố này, ra lệnh cho sứ thần đem xác con Chim én và trái tim bằng chì của Hoàng Tử Vui  vẻ về cho Ngài. Từ cái xác chết đó Thượng đế đã trả lại sự sống cho Chim én và cho Chim én được mãi mãi hát ca trong vườn hoa trên thiên đường. Còn Hoàng tử thì Thượng đế phục hồi lại sự sống và sau đó thì được sống vui vẻ trong lâu đài bằng vàng Thượng đế.

Thầy bảo thật anh em: "Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời"(Ga 12,25-26)