Chúa Nhật V Mùa Chay - Năm B
CHẾT ĐI ĐỂ ĐƯỢC SỐNG
                     Lm, Gioan M. Nguyễn Thiên Khải, CMC

Thưa anh chị em,

Xét về mặt lịch sử theo mạch văn chương XII của Tin mừng thánh Gioan được đọc trong ngày lễ hôm nay, thì trước đó có một sự kiện khá chấn động, là việc Chúa Giêsu thương làm cho Lazarô đã chết sau 4 ngày được sống lại, đây là chuyện người ta chưa từng nghe thấy bao giờ.

Nhất là lúc đó lại gần đến lễ Vượt Qua, dân chúng từ mọi miền đất nước về Giêrusalem mừng lễ. Nhân cơ hội này dân chúng kéo đến xem Lazarô sống lại thế nào, đồng thời cũng xem ông Giêsu quyền phép thế nào mà có khả năng làm cho một chết được sống lại. Vì thế, chúng ta mới thấy có những người Hilạp đến hỏi Philípphê: "Chúng tôi muốn gặp Đức Giêsu " (Ga. 12, 21).

Chính khi đông đảo dân chúng tìm đến xem Lazarô được hồi sinh và xin gặp Chúa Giêsu, thì giới lãnh đạo Do thái lúc bấy giờ lo sợ uy tín và quyền lực của họ bị suy giảm. Cho nên, họ ngồi lại với nhau và quyết định chẳng những thanh toán Chúa Giêsu mà ngay cả Lazarô nữa.

Chúa Giêsu biết trước mọi sự sẽ xảy ra nên Ngài nói: "Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không thối đi, thì nó trơ trọi một mình thôi, nhưng nếu nó thối đi thì sẽ sinh nhiều bông hạt " (Ga. 12, 24).

Khi dùng hình ảnh hạt lúa mì rơi xuống đất chết đi rồi sinh nhiều bông hạt, Chúa Giêsu có ý nói về sứ mạng thiên sai của mình. Ngài là hạt lúa được Thiên Chúa Cha gieo vào lòng đất thế gian. Điều quan trọng là hạt lúa cần tiêu hủy đi để rồi mới sinh nhiều bông hạt khác. Đây là hình ảnh tiên trưng về cuộc khổ nạn, chết đau thương và phục sinh của Chúa Giêsu.

Như hạt giống vùi trong lòng đất nứt vỏ rồi nảy mầm, thân xác Chúa Giêsu sau khi chết đi cũng được mai táng trong mồ rồi sống lại.

Như hạt giống lớn lên và trổ sinh bông hạt, Chúa Giêsu phục sinh, chiến thắng tử thần và mang lại sự sống mới cho nhân loại.

Mục đích của Chúa Giêsu tự nguyện hiến dâng mạng sống không phải là để chết thê thảm trên thập giá, nhưng khởi đi từ cái chết và phục sinh của Ngài, nhân loại được đón nhận sự sống mới.

Anh chị em thân mến,

Trên hành trình đức tin, người Kitô hữu luôn được mời gọi sống chân lý cứu độ của Thiên Chúa, qua việc chết đi bản thân mình để phụng sự Thiên Chúa và phục vụ anh chị em đồng loại.

Sự chết đi bản thân không phải chết đi về mặt thể lý, nhưng là chết đi những thói hư tật xấu, những tham sân si, để sinh nhiều hoa trái nhân đức.

Như hạt giống Giêsu chôn vùi trong lòng đất, chúng ta cũng được mời gọi chôn vùi tội lỗi, chôn vùi những ích kỷ nhỏ nhen, chết đi cho những gì làm chúng ta xa lìa Thiên Chúa.

Như hạt giống Giêsu phó thác mọi sự trong tay Chúa Cha, chúng ta cũng được mời gọi hiến dâng đời mình cho Thiên Chúa, để tùy Chúa định đoạt, gieo trồng, chăm bón theo thánh ý của Ngài.

Như hạt giống Giêsu chấp nhận mục nát đi để trổ sinh hoa trái, chúng ta cũng được mời gọi dâng hiến bản thân, để hết tình phụng sự Chúa và hết mình phục vụ Giáo hội.

Đọc lại lịch sử Giáo Hội hơn 2.000 năm qua, có vô số những chứng nhân anh dũng đã bước theo con đường hạt lúa của Đức Kitô, sẵn sàng hi sinh mạng sống, hi sinh công sức sự nghiệp, hiến thân cho anh em đồng loại, để làm cho hạt giống đức tin trổ sinh hoa trái dồi dào. Chẳng hạn như các thánh tông đồ, các nhà truyền giáo, hay những người có tấm lòng vàng. Cụ thể hơn là: cha Đa-miêng tông đồ người hủi. Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II. Thánh Têrêsa Calcutta…

Như vậy, muốn bước theo con đường hạt lúa của Đức Giêsu, chúng ta phải chấp nhận để cho thập giá Chúa Giêsu dẫn đưa chúng ta vào quỹ đạo của hạt lúa gieo xuống lòng đất, nghĩa là chấp nhận chết đi mỗi ngày, từ đó sẽ trổ sinh bông hạt trong mái ấm gia đình, trong sinh hoạt Giáo xứ, trong tương quan xã hội và trong môi trường sống của chúng ta.

 Thưa anh chị em,

Mỗi lần hiệp dâng Thánh lễ là mỗi lần nhắc nhở chúng ta sống huyền nhiệm của hạt lúa. Bởi vì tấm bánh linh mục cầm trong tay sau lời truyền phép, chúng ta tuyên xưng đó chính là Mình Thánh Chúa Kitô. Tấm bánh đó được đan kết bằng cả ngàn hạt lúa mì, những hạt lúa chấp nhận bị nghiền nát để rồi trở thành tấm bánh nuôi sống con người.

 Tấm bánh đó được biến thể trở thành Mình Thánh Chúa Kitô để nói lên chính cuộc đời của Chúa Giêsu, là một cuộc đời chấp nhận bị nghiền nát đi, để trở nên sự sống siêu nhiên nuôi dưỡng linh hồn chúng ta.

Xin Chúa ban cho chúng ta khi mỗi rước lễ, không chỉ là một nghi thức, nhưng còn là đón nhận sự sống và một lối sống mới như chính Chúa Giêsu. Cầu xin Chúa cho  chúng ta biết chết đi mỗi ngày trong con người cũ, để mặc lấy sự sống mới trong Đức Giêsu Kitô. Amen.