Trong các
trình thuật ngôn sứ của Cựu Ước, Is 9,1- 6 là
lời sấm thích hợp rõ ràng đã khơi lên mầu
nhiệm Giàng Sinh. Vào năm 734-732, các đạo
quân Assyrie đánh chiếm vùng rộng lớn của
vương quốc Miền Bắc, đất nước rơi vào ách nô
lệ lầm than (x.2V15,29). Vương quốc Giuđa
Miền Nam bé nhỏ chỉ giữ được một phần độc
lập nhờ chấp nhận quyền bảo hộ của vương
quốc Assyrie. Dân chúng phải nếm nhục nhằn
của cảnh tôi đòi (Is 8,23). Sự tang tóc và
cảnh tôi mọi làm cho những miền này trở
thành “miền tăm tối”. Gợi lại hình ảnh “một
dân đi trong tối tăm” (Is 9,1), ngôn sứ nghĩ
đến một đoàn người bị phát lưu đang tiến về
miền đất lưu đày. Nhưng Thiên Chúa sẽ ra tay
cứu thoát Dân Người, sẽ ban tặng “một quyền
bính rộng lớn” và “một nền hoà bình vô tận
trên ngai Đavit và vương quốc của Người” (Is
9,6). Niềm hy vọng của dân tộc về một vương
quốc lý tưởng được thực hiện bởi một Hài Nhi
“ vì một trẻ thơ chào đời để cứu ta, một
người con đã ban tặng cho ta. Người gánh vác
quyền bính trên vai, danh hiệu của Người là
Cố Vấn kỳ diệu, Thần Linh dũng mãnh, người
cha muôn thửơ. Thủ Lãnh hoà bình.” (Is 9,5).
Lời sấm trên đây là
một ám chỉ về việc sinh ra của một vị thừa
kế ngai báu và sự thực hiện “dấu Emmanuel”
đã được nói đến trong (Is 7,14). Đối với
ngôn sứ, việc Đấng sinh ra này đã là một
biểu lộ quan phòng về sự vững bền của lời
hứa cho triều đại Đavit (x. 2Sm 16). Giữa
những thảm cảnh và nổi khắc khoải của quốc
gia, Isaia đã tuyên xưng niềm tin của mình
vào việc xuất hiện của vị vua lý tưởng. Niềm
tín thác của ngôn sứ vào lòng trung tín của
Yahvê thật lớn lao. Trái với những kẻ chán
chường, những kẻ hoài nghi hay những người
chỉ muốn tìm sự trợ lực nơi những liên minh
trần thế, vị ngôn sứ nhắc lại tính hiện thực
trường tồn của sự lựa chọn : bất chấp những
nổi thăng trầm hiện tại, niềm tin của Isaia
vào Thiên Chúa Giao Ước đã làm cho ông dự
đoán thấy sự viên mãn đáng mong ước của quốc
gia.
Bài thơ Is 9,1-6 được
linh hứng nên đã được đem vào dòng liên tục
của truyền thống Kinh Thánh; nó chuẩn bị cho
những mạc khải sau này và soi sáng cho niềm
hy vọng của Dân Chúa về Đấng Thiên Sai. Bài
thơ loan báo sự xuất hiện của Chúa Giêsu và
vương quốc thiêng liêng của Người. ( theo
Joseph Ponthot “Un enfant nous est né”).
Phụng vụ ngày lễ Giáng sinh đã ưu tiên chọn
lựa bài thơ Isaia nhằm hướng cộng đoàn về
Tin mừng trọng đại : Hôm nay Đấng Cứu độ đã
sinh ra cho anh em trong thành Vua Đavit,
Người là Đấng Kitô Đức Chúa (Lc 2,11). Dấu
chỉ để nhận ra Người là : Một trẻ sơ sinh
bọc tả, nằm trong máng cỏ (Lc 2,12). Từ
nay,Thiên Chúa không còn đến với con người
qua trung gian, giai đoạn ông chủ vườn nho
không còn sai đầy tớ hay người giúp việc đi
kêu mời, nhưng là sai người con duy nhất (Lc
19,10-15), giai đoạn Con Một Thiên Chúa được
tặng ban cho nhân loại. Tình yêu Thiên Chúa
không chỉ là lời hứa mà bằng chính nghĩa cử
cao đẹp “Giêsu-Đấng Cứu Thế” nhập thể theo
thánh ý Chúa Cha và vì yêu thương nhân loại.
Từ nay, lời hứa cứu độ đã được thực hiện nơi
Một Hài Nhi đã sinh ra. Lời hứa ngọt ngào từ
thưở địa đàng khi Nguyên Tổ sa ngã đánh rơi
khỏi tầm tay trái táo hạnh phúc (St 3,15).
Rồi trải qua hàng ngàn năm bằng sự loan báo
của các Ngôn sứ, Thiên Chúa vẫn mãi lời hứa
tình yêu cứu độ. Một Hài Nhi đã sinh ra là
điểm nhấn vĩ đại đành dấu lịch sử Tình Yêu
Thiên Chúa.
Đứng trước hang đá
máng cỏ, nơi có Hài Nhi, Đức Mẹ, Thánh
Giuse, các mục đồng, các bò lừa, chắc hẳn
mỗi người luôn tự hỏi :
-Tại sao Thiên Chúa
lại chọn sinh ra bởi Maria, một thôn nữ vô
danh tiểu tốt mà không chọn sinh ra bởi một
công chúa thuộc hoàng tộc giàu sang phú quý?
-Tại sao lại chọn
Giuse làm cha nuôi, một bác thợ mộc quá đỗi
tầm thường ?
-Tại sao Chúa lại
không chọn sinh ra nơi cung điện nhà vua lầu
son gác tía mà lại chọn sinh ra nơi hang bò
lừa ?
-Tại sao Chúa lại
không chọn sinh ra ở thủ đô Giêrusalem huy
hoàng tráng lệ mà lại chọn sinh ra ở làng
Bêlem bé nhỏ ?
-Tại sao Thiên Chúa
làm người và làm một trẻ thơ ? Và còn nhiều
câu hỏi tại sao trước Một Hài Nhi đã sinh
ra. Tìm cách giải đáp là tìm cách tiếp cận
mầu nhiệm Nhập Thể, mầu nhiệm Giáng Sinh.
Thiên Chúa toàn năng, toàn trí, Thiên Chúa
siêu việt muốn tự bộc lộ mình là một Thiên
Chúa yếu ớt, bé nhỏ, mong manh, không quyền
lực, không sức mạnh trong tay, cần được che
chở, bảo vệ cũng như cần được chăm sóc dưỡng
nuôi. Thiên Chúa làm người và làm một trẻ
thơ chính là để yêu thương và hoà đồng, trở
nên dễ gần gũi, ai cũng có thể gặp Ngài, ai
cũng có thể tìm thấy niềm vui và bình an nơi
Ngài.
Theo Thánh Kinh, biến
cố lớn nhất đánh dấu lịch sử nhân loại là
Thiên Chùa làm người vì tình yêu. Bởi đó :
“Nếu bạn đi tìm những bài học luân lý, tìm
cách đối nhân xử thế, tìm thầy dạy luân
thường đạo nghĩa, tìm định giá cho đời sống
nhân bản, bạn hãy đến học cùng Đức Khổng Tử.
Nếu bạn tìm một hệ thống triết học vững chắc
nhằm cải đổi thế giới hay một chuỗi suy tư
có thứ tự lớp lang, mời bạn tìm học nơi
triết gia Platon. Nếu bạn tìm con đường tu
vĩ đại để thành chánh quả, xin giới thiệu
bạn tìm đến Đức Phật. Còn nơi thầy Giêsu Chí
Ái, bạn sẽ tìm thấy một tình yêu chân chính,
tình yêu của một Thiên Chúa hoá thân làm
người, sống như con người để chia sẽ và
thông cảm với con người, “tình yêu của người
hy sinh tính mạng vì người mình yêu”. Tình
yêu ấy là cuộc “cách mạng tình thương” đã
canh tân thế giới Hy-La, đã biến đổi tận gốc
rễ và lột xác những con người cũ, đã đem đến
cho con người một thang giá trị mới, một xã
hội mới. Tình yêu ấy làm triển nở, sung mãn
và làm cho sống vĩnh hằng”. (x. Nội san liên
tu sĩ, số 24, trang 32). Một Hài Nhi đã sinh
ra vào một đêm đông giá rét trong hang bò
lừa ngoài đồng hoang nghèo hèn, dưới mắt
người đương thời không những bình thường mà
còn tầm thường hơn những hài nhi khác. Nhưng
sự chào đời của Hài Nhi này lại là một niềm
vui cao cả, một sự kiện đặc biệt của lịch sử
nhân loại, là sự “hoàn tất” Lời Hứa của
Thiên Chúa, là trung tâm của nhiệm cuộc cứu
độ của Thiên Chúa, là đỉnh cao và là chủ
đích của Thánh Kinh. Một Hài Nhi đã sinh ra
mang một ý nghĩa hiện sinh sâu sắc : Thiên
Chúa trở nên một trẻ thơ. Ngắm nhìn trẻ thơ
Giêsu trong máng cỏ nghèo hèn, chúng ta nghĩ
tới bao trẻ thơ sinh ra hôm nay đang chịu
cảnh đói nghèo thiếu thốn. Thiếu thốn vật
chất, thiếu thốn tình thương. Thiếu thốn nhà
cửa, thiếu thốn một mái gia đình. Giá lạnh
của rét mướt và giá lạnh bởi thiếu vòng tay
ôm ấp vỗ về. Hài Nhi Giêsu ấm áp trong tình
thương của cha mẹ, bàn tay nâng niu của Đức
Mẹ, ánh mắt âu yếm của Thánh Giuse. Đó là
bầu khí gia đình đầm ấm. Gia đình là chiếc
nôi êm ái vỗ về giấc ngũ trẻ thơ. Gia đình
là lương thực bồi bổ, là thành trì bảo vệ
tuổi thơ. Không có cảnh nghèo nào khốn cùng
hơn cảnh trẻ thơ thiếu tình thương. Không có
mái nhà nào rách nát hơn cảnh gia đình tan
vỡ. Không có mùa đông nào lạnh giá hơn mùa
đông của trái tim. Đức Thánh Cha Gioan
Phaolô II đã gặp gỡ các gia đình – Năm Thánh
với các Gia Đình diễn ra tại Roma ngày
14-15/10 năm 2000, trong khung cảnh Năm Toàn
Xá. Chủ đề được Hội Đồng Giáo Hoàng Đặc
Trách Gia Đình đưa ra trao đổi suy tư là
“Con cái là mùa xuân của gia đình và xã
hội”. Vào buổi bình minh của ơn cứu độ, sự
ra đời của một Hài Nhi – Đấng Cứu Độ được
công bố như một tin mừng trọng đại (Lc
2,10-11). Niềm vui gắn liền với sự ra đời
của Đấng Thiên Sai như vậy đã trở nên như
nền tảng và sự viên mãn của niềm vui đi kèm
theo sự ra đời của bất cứ trẻ em nào (x.Ga
16,21). Nếu đúng thực một em bé là niềm vui
không những cho cha mẹ mà cũng là niềm vui
cho Hội Thánh và cho toàn thể xã hội nữa,
thì cũng đúng thực, vào thời đại chúng ta,
tiếc thay, có nhiều trẻ em ở những miền khác
nhau trên thế giới, đang phải chịu đau khổ
và bị đày đoạ : các em chịu đói và khổ cực,
phải chết vì bệnh tật và thiếu dinh dưỡng,
các em ngã xuống vì là nạn nhân của cuộc
chiến tranh, các em bị cha mẹ bỏ rơi và bị
kết án sống màn trời chiếu đất, bị tước mất
sự ấm cúng của gia đình, các em phải chịu
nhiều hình thức bạo hành và áp bức do người
lớn gây nên. Vì thế, Đức Thánh Cha mời gọi
các gia đình hãy hướng về Thánh Gia : gia
đình Nazareth cũng chiếu toả một ánh sáng hy
vọng trên thực tế của gia đình ngày nay. Tại
Nazareth đã sinh ra mùa xuân đời sống nhân
loại của Con Thiên Chúa, ngay lúc Người đã
chịu thai bởi công trình của Chúa Thánh Thần
trong cung lòng trinh khiết của Đức Maria.
Giữa những bức tường của ngôi nhà Nazareth
luôn mở rộng tiếp đón mọi người, tuổi thơ
của Đức Giêsu đã diễn ra trong niềm vui như
thế, mầu nhiệm này dạy cho mỗi gia đình hãy
sinh sản và giáo dục con cái mình bằng cách
cộng tác cách kỳ diệu vào công trình của
Đấng Tạo Hoá và đem lại cho thế giới, nơi
mỗi người con một nụ cười mới. ( x. phần dẫn
nhập).
Một Hài Nhi đã
sinh ra là Đấng Cứu Thế, là Tin mừng trọng
đại cho nhân loại. Nguyện xin Hài Nhi Giêsu
giúp chúng con được ơn đón nhận Tin mừng sự
sống như một hồng ân luôn mới mẻ, niềm vui
cử hành hồng ân ấy với lòng biết ơn trong
suốt cả cuộc đời; xin cho chúng con lòng can
đảm làm chứng cho Tin mừng sự sống cách bền
bỉ và tích cực, để cùng với tất cả mọi người
thiện chí xây dựng nền văn minh chân lý và
tình thương, hầu chúc tụng và tôn vinh Thiên
Chúa, Đấng Tạo Hoá hằng yêu thương sự sống.
Amen ( Lời cầu nguyện trong Thông điệp Tin
mừng sự sống). |