Lễ Kính Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu Nguyện vọng bên nhà tạm Lm. Giuse Têrêsa Trần Anh Thụ | |
Thánh Nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu Khởi đi từ 'lòng tham' rất trẻ thơ: "Em chọn tất cả!...", cô bé Têrêxa Hài Đồng Giêsu - đã sống trọn vẹn cuộc lữ hành trần thế của mình. Đỉnh cao 'lòng tham' của Têrêxa chính là chiếm lấy Chúa Giêsu. Nói cách khác, gạch nối giữa Chúa Giêsu Thánh Thể và Têrêxa chính là khát khao cháy bỏng của Con đường Thơ ấu Thiêng liêng. 1. No thỏa hôm nay từ cơn khát của trẻ thơ hôm qua Đói khát là một trong những nhu cầu căn bản mà con người cần được thỏa mãn để được sống. Nhưng, không chỉ dừng lại ở thứ cơm bánh đời thường, Chúa Giêsu mời gọi con cái Ngài sống bằng 'lương thực' của Thiên Chúa trao ban (x. Ga 6). Bé Têrêxa đã tìm về tận nguồn để thỏa mãn cơn đói khát của trẻ thơ bằng thứ lương thực Chúa Giêsu trao ban. Phần con đây, đứa bé của trần gian, (La Rosée Divine ou Le Lait Virginal de Marie - 2/2/1893) Cơn khát của Têrêxa không chỉ là một ngày nhưng là cơn khát của một đời. Để có thể nhận được thứ "Sữa trinh nguyên", chị đã phải trải qua thời gian dài của chờ đợi trong đói khát: 4 năm dài chờ đợi để rước lễ lần đầu, từng ngày tiếp tục đợi chờ để được ăn. Chị tâm sự: . . . chỉ có Chúa Giêsu mới làm cho con được thỏa mãn, con khao khát mong mỏi được rước Chúa lần thứ hai. Chừng một tháng sau vào dịp lễ Chúa Thăng Thiên, con đi xưng tội và cả gan xin phép rước lễ. Thật quá lòng mong ước, cha giải tội đã cho con toại nguyện. . . Từ lần ấy trở đi, càng ngày con càng khao khát rước Mình Thánh Chúa và con được phép rước lễ trong tất cả các lễ trọng. . . (Tự thuật). Chính khát khao Thánh Thể của Têrêxa đã thôi thúc chị cầu nguyện để thúc đẩy Giáo Hội quay trở về với tận Nguồn của Đấng đã trao ban: Chúa bỏ trời xuống thế hằng ngày không phải để ở trong bình vàng, nhưng để tìm một Thiên đàng khác mà Chúa yêu quý hơn ngàn lần: Thiên đàng ấy là linh hồn chúng ta được dựng nên theo hình ảnh của Ngài, đền thờ sống động của Chúa Ba Ngôi đáng tôn thờ yêu mến. (Tự thuật). Sau thời gian dài, việc không cho rước lễ mỗi ngày đã được thay đổi với sắc lệnh của Đức Lêô XIII ngày 17/12/1890, nhưng trong Dòng kín Carmen, mãi sau khi chị Têrêxa qua đời lời tiên báo "không thiếu bánh ăn hàng ngày" mới có hiệu lực. Và có lẽ, quyết định cho trẻ em rước lễ lần đầu sớm hơn của Đức Pio X cũng khởi đi từ những khát khao chảy bỏng của trẻ thơ Têrêxa. 2. Từ cơn đói cơm bánh đến no thỏa Tình yêu Thỏa mãn nhu cầu căn bản được no thỏa cơm bánh, con người cần một thứ nhu cầu khác cao hơn: yêu và được yêu. Bé Têrêxa cũng đã trải qua hành trình đó: khát cơm bánh và khát tình yêu: Bánh Hằng Sống, bánh trời, là Mình Thánh, Kinh nghiệm của hòa quyện cũng chính là kinh nghiệm của tình yêu. Tình yêu thúc đẩy Têrêxa - người đang yêu -đi đến chỗ sống như Đấng là Tình yêu: Sống vì yêu là sống đời của Chúa, (Trích: Vivre d'amour-Sống vì yêu). Trong tự thuật nhiều lần chị cũng đã kể lại những kinh nghiệm sống ẩn mình bên Thánh Thể. Mỗi buổi chiều con đều đi dạo với ba một lát; hai cha con đi viếng Thánh Thể, nay viếng nhà thờ này, mai viếng nhà thờ khác, . . . . . . chả ai để ý đến con, nên con trèo lên gác nhà nguyện và chầu Mình Thánh Chúa cho đến lúc ba đến đón con. Con tìm thấy nìêm an ủi ở đây mà thôi, vì Chúa Giêsu chẳng phải là người bạn duy nhất của con đấy ư? Con chỉ biết nói chuyện với Chúa thôi, nói chuyện với người thế gian, thì dù nói chuyện đạo đức, con cũng thấy mệt lòng lắm. . . con thấy rằng nói chuyện với Chúa hơn la nói chuyện với nhau về Chúa, và trong những câu chuyện đạo đức cũng pha phôi nhiều tự ái lắm! No thỏa tình yêu của Chúa Giêsu trao ban, Têrêxa còn đi xa hơn nữa: yêu mến và gắn bó với Nhiệm thể Ngài. Một cô bé 11 tuổi đã sống kinh nghiệm hiệp thông trong bí tích Thánh Thể vượt xa các nhà thần học. Cuộc hiệp thông không chỉ dừng lại ở các chi thể trong Giáo hội tại thế nhưng là cuộc hiệp thông với cả Giáo hội vinh thắng. Chị kể: Niềm vui quá dạt dào quá, bao la quá lòng nó chưa chẳng hết, nên giòng lệ vui mừng lã chã tuôn rơi làm chị em bỡ ngỡ. Đến sau các chị hỏi nhau: "tại sao nó khóc thế nhỉ? Phải chăng lương tâm nó có đìêu gì áy náy đó?. . . không có, không phải đâu, chắc là nó tủi thân; vì hôm nay không có má, hay là tại chị nó ở trong dòng kín rồi đi không được. . . chị em bạn con không hiểu rằng ơn trời đổ xuống trong một tâm hồn lưu đày này, thì làm sao nó chịu được mà chẳng khóc. . . Ồ không, sự vắng mặt của má trong ngày con rước lễ lần đầu không hề làm con buồn, cả thiên đàng không ở trong tâm hồn con sao, mà Má thì chẳng ở trong thiên đàng ấy từ lâu rồi sao? Bởi vậy trong khi con rước Chúa Giêsu, con cũng tiếp rước cả má. Người đã chúc phúc cho con và vui mừng khi thấy con được hạnh phúc. . . con cũng không khóc vì xa vắng chị Pauline, dĩ nhiên là nếu có chị ở bên con thì hạnh phúc hơn, nhưng con đã dâng hy sinh ấy cho Chúa từ lâu rồi, hôm ấy con được vui mừng hoàn toàn. Con kết hợp cùng chị là người đã hiến trọn đời cho Đấng đã hiến thân mình cho con một cách âu yếm dịu dàng!. . . (Tự thuật) 3. Từ cơn khát Thánh Thể đến cơn khát Thánh Giá Từ nhu cầu căn bản là cơm bánh Thánh Thể, Têrêxa đi đến chỗ khát khao sống tình yêu như một ơn gọi riêng biệt của chị giữa lòng Hội Thánh; và để rồi, khát khao của Têrêxa đi đến đỉnh của sự toàn thiện: khát khao thánh giá. Chị tâm sự rằng: Tối hôm trước những ngày trọng đại ấy, chị Marie đặt con lên đầu gối và giúp con dọn mình như khi con rước lễ lần đầu; con còn nhớ có một lần chị nói về sư đau khổ và bảo con rằng: chắc Chúa sẽ bồng con trên cánh tay như bồng đứa con nhỏ, chứ không để con đi trên đường đau khổ đâu. . . Sáng hôm sau, khi rước lễ rồi, con lại nhớ đến lời chị nói hôm trước; tâm hồn con bỗng cảm thấy khát khao chịu đau khổ và đồng thời con tin rằng Chúa Giêsu sẽ dành cho con rất nhiều thánh giá. Con cảm thấy lòng tràn ngập an ủi đến nỗi coi những thánh giá ấy như những ân huệ lớn lao nhất của đời con. Đau khổ đã trở thành một hấp lực làm con say mê mà con vẫn chưa hiểu thấu cái sự tuyệt diệu của nó. Từ ngày ấy về trước con đã chịu đau khổ, nhưng không hề yêu đau khổ; còn từ nay về sau, con cảm thấy yêu đau khổ thật sự. Con cũng cảm thấy yêu một mình Chúa và tìm hoan lạc trong Người mà thôi. Thường trong lúc rước lễ con lặp lại lời sách Gương Phúc 26, 3: "Ôi Chúa Giêsu, Chúa chính là Đấng Dịu hiền khôn tả xin hãy biến đổi mọi an ủi ở đời thành những chua xót đắng cay cho con (Tự thuật). Chúng ta có thể không cảm nghiệm được đau khổ của chị trong khuôn viên của đan viện. Và nếu có chăng, chúng ta có cảm giác một Têrêxa "bất bình thường" vì đam mê đau khổ. Khát khao Thánh Thể làm cho Têrêxa khát khao đau khổ, nhưng chắc một điều, Têrêxa không bao giờ tìm kiếm đau khổ vì đau khổ mà chỉ vì nó là phương thế để chị thể hiện tình yêu với Chúa Giêsu. Ước vọng chịu đau khổ của Têrêxa luôn luôn là ước vọng tuân hành thánh ý Chúa. Em không ước muốn chịu đau khổ cũng như chết chóc nhưng em vẫn yêu quý cả hai. Lúc này chỉ còn lòng lòng phó thác hướng dẫn em, ngoài việc xin thánh ý Chúa thực hiện trọn vẹn trên em, thì em không biết nguyện cầu gì khác nữa (Tự thuật). 4. Thánh Thể - hành trình của trẻ thơ Con đường trẻ thơ của Têrêxa không phải được hình thành trong nhà kín, nhưng đã là cả một hành trình khởi đi từ khi chị có trí khôn. Chính tâm hồn khát khao gắn bó với Thánh Thể đã làm nên hành trình của con đường thơ ấu của chị. Khởi đi từ một thái độ rất trẻ thơ với Thánh Thể - Bánh phép - mà bé Têrêxa vẫn được chị Céline cho ăn mỗi lần sau khi chị đi dự lễ về, Têrêxa bắt đầu đi vào trong tiến trình thơ ấu bằng việc chuẩn bị đón nhận hồng ân Thánh Thể. Tuần cấm phòng 3 ngày trước đó đã để lại trong chị một kỷ niệm êm đềm khôn tả của hạnh phúc mong chờ Chúa Giêsu. Chị cảm nghiệm được rằng: Chúa nhân lành không nỡ để sợi mây buồn nào làm vẩn đục tâm hồn con. . . Ngày con rước lễ lần đầu, con lại được vui mừng không vương chút ưu phiền, có lẽ con đã dọn mình kỹ lưỡng đến thế là cùng, và mọi đau đớn phiền muộn tan biến trong vòng gần một năm. Chúa Giêsu muốn cho con được nếm một thứ hoan lạc tinh ròng nhất ở dưới vũng châu lệ này. . . Đối với chị, việc chuẩn bị đó chính là "rắc vào lòng những cánh hoa mới cho Chúa Giêsu đến ngự được vui lòng. . . mỗi ngày con làm được rất nhiều việc hy sinh hãm mình, đó là những đóa hoa, . . . dốc quyết tập tành nhân đức (Tự thuật). Những đóa hoa mà ngay từ thời thơ ấu, chị đã thích thú tung lên khi đi kiệu Thánh Thể. Con thích nhất là đi kiệu Thánh Thể, còn vui sướng nào được bằng tung hoa dưới đường Chúa qua! nhưng trước khi cánh hoa rơi xuống đất, con phải tung thật cao chừng nào có thể và con vui sướng khi thấy những cánh hồng của con chạm tới hào quang. Đối với Têrêxa, không chỉ là những cánh hoa tung lên chạm tới hào quang, nhưng còn là cả cánh hoa cuộc đời - những cánh hoa bé nhỏ để được Chúa Giêsu Thánh Thể ghé môi hôn và làm cho nó tan biến. Chị kể lại cảm nghiệm của mình ngày rước lễ lần đầu: Ôi ngọt ngào thay cái hôn đầu tiên Chúa Giêsu tặng cho linh hồn con. . . đó là cái hôn làm con cảm thấy Chuá yêu con quá, bất giác con thưa cùng Người: "Lạy Chúa con yêu Chúa và con xin tận hiến đời con cho Chúa". Chúa không đòi con phải chiến đấu hay hy sinh gì cả, vì Chúa Giêsu và bé Têrêsa đã nhìn ngắm nhau, đã hiểu nhau từ lâu lắm rồi. . . hôm ấy không phải chỉ là nhìn ngắm, nhưng là kết hợp cùng nhau, hai người đã trở nên một. Têrêsa đã tan biến đi như giọt nườc r?t xuống đại dương, rồi tan biến trong đại dương, chỉ còn lại mình Chúa Giêsu là Chúa và là vua. Têrêsa đã xin Chúa đừng để cho nó còn tự do, vì tự do làm cho nó sợ hãi. Nó cảm thấy mình yếu đuối quá, mỏng manh quá, nên muốn đời sống đời kết hợp cùng Chúa là sức mạnh vô biên!. . . (Tự thuật). Chính kinh nghiệm kết hợp, hòa tan giúp Têrêxa khám phá ra sự thật của mình và bắt đầu bước đi vào trong tiến trình trẻ thơ cách trọn vẹn hơn bằng sự khiêm nhường, cậy trông và phó thác suốt cuộc đời. Cho tới những giây phút cuối cuộc hành trình, chị vẫn quả quyết: Nếu tôi có làm lại cuộc đời, thì tôi chỉ muốn là một con trẻ bé nhỏ luôn giơ tay bám chặt lấy "Giêsu Hài Nhi". Và chính trong khát khao cháy bỏng ấy mà trong từng ngày sống, chị vẫn đang tiếp tục nài xin: Ôi! Con không được chịu Mình Thánh Chúa nhiều lần như lòng khao khát, nhưng lạy Chúa, Chúa không là Đấng Tòan Năng sao?. . . Xin Chúa ở lại trong con như trong nhà tạm. Xin Chúa đừng bao giờ lìa xa tấùm bánh nhỏ của Chúa đây. . . (Kinh dâng mình). | |
Trang chủ | Trang các Thánh |